Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 763 : Ác nữ làm ruộng (19)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Hôm sau.



Ngoài viện có tiếng người, còn có tiếng mắng chửi của Dương Thúy Thúy.



Gà bay chó sủa rất là náo nhiệt.



Sơ Tranh mở mắt ra, hình ảnh đầu tiên trông thấy chính là gương mặt phóng đại của nam nhân.



Hắn nhu thuận nằm nghiêng trong ngực cô, hàng mi dài hắt lên một cái bóng trên da thịt trắng nõn.



Sơ Tranh nhìn chằm chằm hắn một lát.



Đầu ngón tay cẩn thận rơi vào trên gương mặt hắn, theo đường cong, trượt xuống cánh môi hắn.



Dường như Thu Nhai cảm thấy không thoải mái, khẽ lắc đầu.



Nhưng cảm giác kia vẫn còn, hắn nhíu mày, đột nhiên há mồm, một ngụm ngậm lấy ngón tay Sơ Tranh.



Ngón tay đặt trên đầu lưỡi Thu Nhai.



Thu Nhai theo bản năng liếm một cái.



Ánh mắt Sơ Tranh khẽ biến.



Nhưng một giây sau, cô liền cảm thấy ngón tay nhói nhói.



Thu Nhai cắn cô một ngụm!



Sơ Tranh rút tay ra, nhìn dấu răng trên ngón tay, suy nghĩ gì cũng biến mất.



Cô nhìn Thu Nhai cọ xát, tìm vị trí dễ chịu, ngủ tiếp.



Ngươi còn có mặt mũi mà ngủ!!



Sơ Tranh nhìn ngón tay mình, khoa tay múa chân trên cổ Thu Nhai một hồi, không ngừng nhắc nhở mình, so đo với một tên ngốc, quá mất thân phận, không thể so đo với hắn.



...



Sơ Tranh phát hiện ánh mắt nhóm thổ phỉ nhìn mình không đúng lắm.



Cô cũng không nói nên lời là không đúng chỗ nào, dù sao cũng không đúng lắm.



Cô mặc nhầm y phục?



Sơ Tranh âm thầm quan sát mình, không có vấn đề.



Cũng không thể là trên mặt có thứ gì chứ?



Sơ Tranh thừa dịp nhóm thổ phỉ không chú ý, đi đến mặt nước soi soi, không có gì.



Vậy bọn họ đang nhìn cái gì?



"Giang Sơ Tranh ngươi cái #% [email protected]" Dương Thúy Thúy đột nhiên mắng lên, dọa Sơ Tranh nhảy dựng một cái: "Hiện tại ngươi hài lòng chưa, Đại Sinh biến thành thế này, đều do ngươi hại, ngươi cái # $%..."



Dương Thúy Thúy ở viện tử sát vách giơ chân mắng.



Thần sắc Sơ Tranh không hề biến, quay đầu phân phó thổ phỉ: "Xây tường cao lên một chút."
"Sơ Tranh tiểu thư, người của quan phủ đó!" Bọn họ là thổ phỉ.



"Các ngươi bây giờ không phải là thổ phỉ."



"..." Nhưng như thế cũng không thay đổi được sự thật bọn họ đã từng là thổ phỉ.



Căn cứ theo luật pháp, bọn họ bị phát hiện, vẫn sẽ bị bắt.



Quan phỉ không cùng phe.



"Các ngươi được rồi, hoảng cái gì mà hoảng." Lương Hán quát lớn một tiếng.



Sơ Tranh quá trấn định, ngược lại làm đám người này từ từ tỉnh táo lại.



...



Người của quan phủ xông thẳng tới nơi này của Sơ Tranh.



"Người bên trong mau ra đây hết."



Lương Hán ra hiệu đám người không nên vọng động, bình tĩnh một chút.



Sơ Tranh đặt chén trà xuống, đứng dậy ra ngoài.



Quan binh dẫn đầu chưa gặp bao giờ, nhưng quan binh lần trước dẫn người đến thu lương cũng đứng trong đội ngũ, nhìn bộ dáng thì có vẻ chức vị không lớn bằng quan binh dẫn đầu lần này.



"Ngươi chính là chủ nhân của viện này?" Quan binh dẫn đầu đánh giá Sơ Tranh.



Sơ Tranh đứng trên bậc thang, thần sắc lãnh đạm: "Có việc?"



Quan binh dẫn đầu lớn giọng: "Trong nhà Trương viên ngoại bị cướp, chúng ta nhận được mật báo, là các ngươi làm."



Trương viên ngoại...



Lão già phế đó quả nhiên rất xấu.



"Có chứng cứ không?"



Quan binh dẫn đầu lạnh a một tiếng: "Có hay không, tìm là biết. Người ở bên trong đều ra đây!"



Sơ Tranh bày biện phong phạm cao lãnh "các ngươi tùy tiện diễn, ta chỉ nhìn xem", phân phó người đi dẫn Thu Nhai ra.



Thu Nhai vừa thấy Sơ Tranh, lập tức chạy đến bên người cô, trốn ra phía sau cô.



"Những người này đang làm gì?"



"Muốn chết." Sơ Tranh dắt hắn ra ngoài: "Không có việc gì, đừng sợ."



Thu Nhai cười ngây ngô với cô.



"Ta không sợ."



Thu Nhai hiện tại là ỷ lại vào Sơ Tranh.



Vô thức tin tưởng cô.



Quan binh dẫn đầu hơi nghi ngờ, vì Sơ Tranh lại dễ nói chuyện như vậy.



Nhưng thế này càng dễ dàng cho mình làm việc, quan binh dẫn đầu cũng không nghĩ nhiều, phất tay cho người đi vào lục soát.