Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 778 : Thanh mai gả đến (4)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh giẫm lên vài phút cuối cùng, tiêu hết một trăm vạn, dựa vào một nơi bí mật gần đó thở.



Ong ong ong --



Điện thoại đột nhiên rung lên.



Sơ Tranh mò ra nhìn một chút, trên màn hình nhảy ra một cái tên -- Thượng Vũ.



Cha dượng của nguyên chủ.



Không chút do dự cúp máy, kéo đen.



Lúc này gọi điện thoại cho cô, chắc chắn không có ý tốt.



Đồ đần mới nghe.



Sơ Tranh nhét điện thoại về lại trong túi, ngồi xe quay về chỗ ở.



...



Đám người Nghiêm Tu trong nhà có tiền có thế, cho dù bị mang đi, thì chẳng mấy chốc cũng sẽ không có việc gì.



Nhưng ngày hôm sau Sơ Tranh không nhìn thấy chiếc Hummer kia nữa.



Có lẽ là bị người nhà bọn họ thu lại rồi.



Nghiêm Tu đứng rất xa nhìn cô, ánh mắt kia có chút kỳ quái, đáy lòng Sơ Tranh mao mao.



Không phải hắn biết ta báo cáo đấy chứ?



Không có khả năng.



Dù sao ta không thừa nhận là được rồi.



Sơ Tranh mặt không đổi sắc đi vào trong trường học, rất nhanh liền hất ánh mắt Nghiêm Tu ra.



Tin tức Sơ Tranh và Nghiêm Tu chia tay, rất nhanh liền bị người truyền ra.



Nhưng mà...



Khương Cẩn kéo Sơ Tranh đến góc khuất: "Tiểu Sơ, cậu nghe thấy tin đồn bên ngoài không?"



"Chuyện gì?" Sơ Tranh dựa vào tường, hờ hững hỏi.



"Đều nói cậu ngoại tình..." Khương Cẩn nói: "Đá Nghiêm Tu."



Sơ Tranh: "???"



Khương Cẩn cẩn thận nhìn Sơ Tranh: "Tiểu Sơ, không phải cậu thật sự..."



"Không có."
Cục diện rối rắm nguyên chủ lưu lại, tại sao ta phải tới thu thập.



Ai.



Làm người thật khó.



"Hứa Khinh Tư, cái này của cô không phải đồ giả chứ?"



Bước chân bước ra ngoài của Sơ Tranh thu hồi lại, cô đứng dán vào chân tường, cẩn thận nhìn ra bên ngoài một chút.



Trên bậc thang có hai nữ sinh đang đứng.



Một người Sơ Tranh biết, là Hứa Khinh Tư trước đó giúp cô viết văn.



Hiện tại là thời gian lên lớp, hai người kia ở đây làm gì?



"A, Hứa Khinh Tư tôi sẽ mua đồ giả chắc?" Hứa Khinh Tư khoanh hai tay trước ngực, kiêu ngạo như khổng tước, nhìn nữ sinh phía trên.



"Mấy ngày trước đã hết hàng, cô mua ở đâu? Cô đừng nói là mua hàng phải hàng nhái đấy nhé, chọc ra trò cười." Nữ sinh quái gở châm chọc.



"Cô quản được tôi mua ở đâu à." Hứa Khinh Tư không hề thua kém châm chọc về.



"Cô..." Nữ sinh muốn nổi giận, nhưng cô ta rất nhanh ép về, cười nói: "Cho dù cô mua được thì sao, cũng không phải ba ba mua cho cô. Cô cho rằng có được thứ giống như tôi, liền có thể lừa gạt mình, rằng ba ba cũng thích cô sao?"



Sắc mặt Hứa Khinh Tư lập tức trầm xuống: "Hứa Giai Hoan, cô khoan hãy đắc ý!"



"Chậc, cô thật là một kẻ đáng thương." Nữ sinh chọc chọc ngực Hứa Khinh Tư, đụng bả vai cô ấy một cái, nghênh ngang rời đi.



Hứa Khinh Tư siết chặt nắm đấm, từ từ đi lên lầu, chuyển một cái đã thấy Sơ Tranh đứng ở ngã rẽ.



Sơ Tranh bình tĩnh nhìn cô ấy.



Ánh mắt Hứa Khinh Tư hơi luống cuống: "Cậu... cậu nghe thấy bao nhiêu?"



"Cái gì cũng không nghe thấy."



Sơ Tranh bình tĩnh đi lên lầu.



Hứa Khinh Tư cắn môi, đuổi theo cô.



Bình thường Hứa Khinh Tư đều mang dáng vẻ của đại tiểu thư cao ngạo, cực ít cúi đầu, cô ấy có chút khó chịu nói: "Tiền dây chuyền, tôi sẽ trả lại cho cậu."



"..." Người này là ma quỷ sao?! Sơ Tranh nghiêm túc cự tuyệt: "Không cần, trước đó chúng ta làm giao dịch."



Lúc ấy Hứa Khinh Tư căn bản không cảm thấy Sơ Tranh thật sự có thể mua được dây chuyền.



Giao dịch kia căn bản cũng không công bằng.



"Hứa Khinh Tư tôi không thích thiếu nợ người khác." Hứa Khinh Tư cam đoan nhất định sẽ trả lại cho cô.



"..." Sơ Tranh quay đầu: "Nếu không cậu giúp tôi làm bài tập đi."



"???"