Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 777 : Thanh mai gả đến (3)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cảm thấy mình có chút xui xẻo.



Sau khi tan học, lại gặp phải Nghiêm Tu.



Khương Cẩn không yên tâm về cô, khăng khăng đòi dẫn cô đi ăn cơm, đại khái là muốn đề ra nghi vấn xem cuối tuần cô đã làm gì, sao lại giống như biến thành một người khác vậy.



"Phía trước có một nhà hàng mới mở, bạn tớ từng đến rồi, nói là ăn rất ngon, chúng ta đi thử một chút."



Sau đó, Sơ Tranh gặp phải Nghiêm Tu ở trong nhà hàng mới mở này.



Nghiêm Tu đụng vào Sơ Tranh, chỉ liếc cô một cái, lạnh lùng ném xuống một câu: "Về sau đừng có tiếp tục đến dây dưa với tôi nữa."



Ánh mắt kia có khinh miệt và chán ghét, giống như Sơ Tranh là vi khuẩn làm người chán ghét vậy.



Làm gì còn là một Nghiêm Tu hỏi han ân cần như lúc trước nữa.



Khương Cẩn sững sờ tại chỗ.



Sơ Tranh hờ hững đi qua bên cạnh.



Ngươi là cái thá gì.



Ai muốn dây dưa với ngươi.



Tự mình đa tình!



Nghiêm Tu sửng sốt một chút.



Không nghĩ tới Sơ Tranh sẽ phản ứng như vậy.



Cô...



Bình tĩnh quá mức.



Thậm chí cũng không nhìn cậu ta.



Nghiêm Tu cho là cô sẽ tìm mình chất vấn, khóc nháo với mình.



Nhưng mà không có.



Cô không làm gì cả, lạnh lùng đến giống như không biết cậu ta.



Đáy lòng Nghiêm Tu ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng.



Khương Cẩn mờ mịt nhìn Nghiêm Tu, lại nhìn Sơ Tranh được nhân viên phục vụ dẫn đến hàng ghế dài.



"Tiểu Sơ!" Khương Cẩn đuổi kịp cô: "Hai người làm sao thế? Cãi nhau à?"



"Cãi nhau?" Sơ Tranh lắc đầu, giọng điệu băng lãnh: "So với cãi nhau nghiêm trọng hơn nhiều." Ta đang suy nghĩ đi xử lý hắn đây này.



Khương Cẩn thấy Sơ Tranh lắc đầu, còn chưa kịp thở phào, liền nghe thấy câu nói phía sau của cô, một hơi xém chút không đi lên được.



"Sao thế?"



Sơ Tranh lật thực đơn, tiện tay chỉ loạn vài món ăn —— đắt là được.



Chọn xong, cô mới hờ đáp hững: "Tớ không có quan hệ gì với cậu ta."



"..."




"Anh đưa cô ấy về trước đi."



Sơ Tranh xuống xe, bảo tài xế đưa Khương Cẩn về.



Khương Cẩn ghé vào cửa sổ xe, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ lo lắng: "Tiểu Sơ, cậu không sao chứ, nếu không tớ ở cùng cậu, cậu..."



Khương Cẩn cảm thấy Sơ Tranh rất không thích hợp.



Cô ấy thân là người bạn duy nhất, sao có thể rời đi lúc này chứ!



"Tớ không sao." Sơ Tranh ra hiệu tài xế lái xe.



"Tiểu Sơ, cậu đừng... Ai, anh dừng lại đi... Tiểu Sơ..."



Thanh âm của Khương Cẩn dần dần đi xa.



Sơ Tranh tìm một chỗ ngồi, chờ người đối diện ra.



Cô uống xong một ly cà phê, chiếc xe khá quen kia, mới chậm rãi xuất hiện, xác nhận người lái xe chính là vị thành niên, không có bằng lái.



Sơ Tranh lấy điện thoại ra, chụp ảnh, báo cáo.



Một loạt thao tác liền mạch lưu loát.



【... Tiểu tỷ tỷ, sao cô lại cợt nhả như thế chứ? 】



Sơ Tranh: Mi mắng ta?



【 Không có, ta khen cô. 】 Vương Giả mỉm cười.



Sơ Tranh: Ha ha!



Tin mi cái nồi.



Sơ Tranh không chỉ báo cáo, cô còn đánh xe đi theo.



Nhìn chiếc xe kia bị chặn lại, người bên trong đều bị mang đi, lúc này mới hài lòng.



Vị thành niên mà lái xe cái gì.



Ta cũng không được lái đâu!



Sớm biết thế đã nhét thêm chút thứ khác lên xe bọn họ...



Thất sách.



Đáng tiếc.



【...】 Cô còn muốn nhét cái gì hả!



Tức chết mất!



【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết một trăm vạn. 】



Phá sản đi!



Phá sản có thể quên hết mọi phiền não.



Sơ Tranh đạp một cước lên cột đèn bên cạnh.



Chó chết!