Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 789 : Thanh mai gả đến (15)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Sắp xếp phẫu thuật."



Nữ sinh đưa cho bác sĩ Chu mấy tờ giấy.



Bác sĩ Chu kinh ngạc nhìn nữ sinh một chút, ông nhận lấy mấy tờ giấy kia nhìn nhìn, cũng rất nhanh nhận được điện thoại của bên kia, ánh mắt bác sĩ Chu dừng trên người Sơ Tranh vài giây, đáp lại đầu dây bên kia: "Được, tôi lập tức sắp xếp."



Bác sĩ Chu vội vàng rời đi.



Mộ Thâm giống như còn chưa kịp phản ứng.



Sơ Tranh kéo hắn ngồi xuống cái ghế bên cạnh: "Nam nhi dưới đầu gối là vàng, đừng tùy tiện quỳ xuống."



Loại bệnh viện thế này, người ta có quy định bắt buộc, bác sĩ cũng chỉ là nhân viên ở đây mà thôi.



Quỳ xuống hữu dụng, vậy nhiều người nhà bệnh nhân không có tiền, trực tiếp quỳ xuống là được rồi, còn đập nồi bán sắt kiếm tiền làm gì.



"Tiền..."



"Tôi không hảo tâm như vậy, tôi cho anh mượn số tiền kia, anh phải trả lại tôi." Sơ Tranh cắt đứt lời hắn.



Sơ Tranh nói lời này, ngược lại làm Mộ Thâm có thể tiếp nhận.



Cô không phải vô duyên vô cớ cho hắn số tiền kia.



Là phải trả...



Đáy lòng Mộ Thâm rất rõ ràng, hắn không có cách nào lấy ra một khoản tiền lớn như thế, trong một khoảng thời gian ngắn được.



Hắn từ chối, bà nội hắn có lẽ sẽ không có chút hi vọng sống nào.



Hắn không thể từ chối.



Mộ Thâm siết chặt ngón tay: "Tôi sẽ trả cho cô."



Hắn ngừng một chút: "Cảm ơn cô, Sơ Sơ."



Thanh âm Mộ Thâm rất thấp, Sơ Tranh chỉ nghe thấy hắn nói cảm ơn, không nghe thấy hai chữ phía sau.



Sơ Tranh nhìn tóc hắn, đầu ngón tay hơi ngứa, cuối cùng giấu hai tay ra sau lưng: "Ừ."



...



Tiền đúng chỗ, bệnh viện rất nhanh liền sắp xếp xong ca phẫu thuật, nhưng trước khi phẫu thuật phải chuẩn bị rất phiền phức, thời gian phẫu thuật cũng được sắp xếp tới ngày hôm sau.



Không biết đám người Cảnh Hạo lấy được tin tức này từ đâu, chạy đến bệnh viện.



"Thâm ca, chúng em có ít tiền..."



"Không cần." Thiếu niên đứng ở bên ngoài phòng phẫu thuật, lắc đầu: "Tiền đủ rồi."



Đám người Cảnh Hạo đưa mắt nhìn nhau.



Bọn họ đều biết rõ tình hình kinh tế của Mộ Thâm, làm phẫu thuật nhìn thế nào cũng phải cần một khoản tiền rất lớn, hắn lấy đâu ra tiền?




Cảnh Hạo rất nghẹn khuất: "Cô tới tìm ai?"



"Mộ Thâm."



"..." Cô đến tìm Thâm ca làm gì!!



"Cảnh Hạo, cậu làm gì thế, chắn ở cửa ra vào." Bên trong có người lên tiếng.



Cảnh Hạo đành phải tránh ra: "Tìm Thâm ca."



"Ôi, đây không phải chị gái lần trước sao?" Chị gái có tiền!



Lần trước còn thấy cô đánh nhau.



"Làm sao tìm được bệnh viện thế?"



"A ~~ "



Tầm mắt của mọi người du chuyển trên người Sơ Tranh và Mộ Thâm.



Trừ nhóc đáng thương Cảnh Hạo, những người còn lại đều là vẻ mặt mập mờ bát quái.



Sơ Tranh từ bên ngoài phòng bệnh tiến vào, sau lưng còn có cố vấn tiêu thụ cửa hàng 4S - Tỉnh Lượng mà lần trước bọn họ gặp qua đi theo, bầu không khí trong phòng bệnh nháy mắt trở nên kinh dị.



Đám người: "!!!"



Đây chính là cô chủ kia?!



Mấy thiếu niên do dự, đi ra bên ngoài phòng bệnh, túm theo cả Tỉnh Lượng ra ngoài.



Phòng bệnh trong nháy mắt trống trải xuống.



Mộ Thâm đứng dậy, hai ngày nay hắn đều không nghỉ ngơi tốt, nhìn qua rất là tiều tụy.



"Cô... Ngồi đi..." Hình như Mộ Thâm có chút không biết nên làm sao, tránh ra một vị trí.



Sơ Tranh nhìn người trên giường bệnh một chút: "Tôi mời hộ lý cho anh, anh nghỉ ngơi thật tốt."



"Không cần, tôi có thể tự chăm sóc tốt cho mình." Mộ Thâm nói: "Không cần lãng phí số tiền kia."



Sơ Tranh: "Cũng đã thiếu nợ mấy trăm ngàn, còn sợ một chút như vậy?"



Mộ Thâm: "..."



Sơ Tranh tiếp tục đâm tim hắn: "Anh cũng không chăm sóc tốt bằng hộ lý người ta đâu, chuyện chuyên nghiệp, giao cho người chuyên nghiệp làm."



Mộ Thâm đến cùng cũng là con trai, chắc chắn không chăm sóc người bệnh tốt bằng hộ lý chuyên nghiệp được.



Hắn nhìn bà lão tóc bạc trắng trên giường bệnh, trầm mặc tiếp nhận an bài của Sơ Tranh.



***



Bỗng cảm thấy hơi mệt mỏi...



Ngủ ngon a ~ ♡