Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 801 : Thanh mai gả đến (27)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Tay."



Nữ sinh dữ dằn vươn tay về phía hắn.



Mộ Thâm bị giật mình.



"Cho tôi."



"Sơ Sơ..." Cánh môi Mộ Thâm khẽ động.



Sơ Tranh cưỡng ép lôi tay hắn ra ngoài, dùng sức cầm, nghĩ nghĩ, lại buông ra, mười ngón đan xen.



Dắt thẻ người tốt của mình thì làm sao, mắc gì mà không được!



"Sơ Sơ..."



Sơ Tranh siêu hung: "Có ý kiến, kìm nén." Ta không nghe, ta chỉ muốn dắt.



"..."



Mộ Thâm không biết nên nói gì.



Cô đã có người mình thích, vì sao còn muốn đến trêu chọc mình...



Ngón tay Mộ Thâm chậm rãi nắm chặt.



Chỉ...



Chỉ một lát.



Hắn chỉ dắt một lát.



Cái loại cảm giác này, giống như trộm được bảo bối từ chỗ người khác, lo lắng bị người ta phát hiện, nhưng lại không nỡ buông tay.



Hai người an tĩnh đi trên đường nhỏ.



Mộ Thâm nhìn cái bóng có vẻ hơi thân mật trên mặt đất, đánh vỡ trầm mặc: "Cô thích hắn như vậy sao?" Thích đến nguyện ý bị khai trừ?



"Ai?" Cô thích ai?



"Cô... đối tượng yêu sớm." Hắn không biết là ai, nhưng đáy lòng của hắn ghen ghét muốn điên, loại cảm xúc kia sắp bao phủ lấy hắn.



"Tôi và hắn đã sớm chia tay, đó cũng không phải..." Tôi!



Phía sau Sơ Tranh không có tiếng, bị che chắn.



Sơ Tranh bực bội: "Dù sao tôi cũng không thích hắn, anh đừng nghĩ lung tung."



"Cô... là đang giải thích với tôi?" Mộ Thâm có chút không xác định.



"Tôi chỉ nói cho anh biết, anh đừng nghĩ lung tung." Giải thích cái gì, đó là không có khả năng.



Sơ Tranh ghé mắt nhìn hắn: "Tôi chỉ muốn anh."



Bóng đêm yên tĩnh, Mộ Thâm nghe thấy tiếng tim mình đập, huyết dịch tựa hồ cũng đang sôi trào.



Thình thịch...
"Vì sao?"



"Em đắc tội với lão ta." Sơ Tranh cam đoan với hắn: "Yên tâm, anh sẽ không bị khai trừ vì yêu sớm đâu."



Vành tai Mộ Thâm bỗng dưng đỏ lên, ngượng ngùng và ngọt ngào cùng nhau xông tới.



Không phải hắn lo lắng chuyện đó.



"Bị khai trừ không có chuyện gì sao?"



"Mua xong cổ phần liền trở về." Sơ Tranh giọng điệu tùy ý.



Mộ Thâm nhớ tới mục đích ngày hôm nay cô xuất hiện ở đây, loại cảm giác thế giới của bọn họ cách nhau quá xa lại tới.



Nhưng bây giờ bọn họ đang ở bên nhau.



Mộ Thâm nắm chặt vạt áo.



Sơ Tranh đột nhiên lại gần: "Anh qua đây đi học được không?"



Mộ Thâm ngửi được mùi hương trên người cô.



Lãnh lãnh đạm đạm, cảm giác giống như con người cô vậy.



Mộ Thâm dời mắt, có chút không dám nhìn Sơ Tranh: "Không, không cần." Hắn ở Tam Trung rất tốt.



"Em tìm anh rất phiền phức." Khoảng cách giữa Tam Trung và trung học Thịnh Phong chỉ chừng 2 km, nhưng cũng giày vò rất phiền phức.



Mộ Thâm chặn lại nói: "Anh tới tìm em."



Sơ Tranh: "Trường học của em ra về sớm hơn anh."



"Anh... anh có thể không học hai tiết cuối."



Sơ Tranh không rõ ý vị nói: "Không phải anh là học sinh tốt sao?"



"Không sao, hai tiết cuối cũng không có nội dung quan trọng gì." Mộ Thâm nói xong, mới phản ứng được trong lời nói của Sơ Tranh có hàm ý.



Mộ Thâm cúi đầu xuống: "Em có cảm thấy anh là một người trong ngoài bất nhất không?"



"Anh thế nào cũng được, đều là của em." Sơ Tranh nói: "Có một chuyện duy nhất, không được phép giết người, đây là phạm pháp."



Mộ Thâm sắp bị từ "của em" tẩy não.



Một giây sau liền nghe thấy câu nói phía sau của Sơ Tranh.



Đáy lòng Mộ Thâm hơi hơi trầm xuống.



Sơ Tranh ôm bả vai hắn, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: "Nếu thật sự có tên nào không có mắt chọc giận anh, thì nói cho em biết, em giúp anh giải quyết."



***



Halo, chào mừng đến với quyển 5 ~ ♡



=====



Hôm qua đọc comment của các cậu xong ngồi khóc một hồi đấy 🤣



Quyển mới, nhà mới, hy vọng mọi chuyện sẽ tốt ~ ♡♡♡