Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 830 : Võng hồng đầu bảng (14)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Số người xem ở phòng livestream này không nhiều, nhưng comment thì không ít.



[ Hôm nay chủ bá khắc cái gì? ]



[ Tôi cảm thấy là con thỏ. ]



[ A a a nam thần livestream, liếm bình phong, khen thưởng, một con rồng đi lên! ]



[ Lão công, muốn ôm một cái ]



[ Lão công à, xin anh nhìn màn hình một chút được không! Thâm tình nhìn chăm chú. jpg]



[ Sắp đến thời điểm chứng minh tốc độ tay rồi, các vị tình địch, chuẩn bị xong chưa? ]



[ Lão công rất đẹp trai ]



Comment đa phần đều khen rất đẹp trai.



Trong đó xen lẫn loại câu như "lão công rất đẹp trai" "lão công cầu ôm một cái" "Vì sao lão công ta chưa tới cưới ta" "mối tình đầu của lão công là ta, không được phản bác" vân vân...



Sơ Tranh mặt không cảm xúc nhìn.



Lúc này cô dừng lại, một số người vẫn luôn đi theo cô cũng tiến vào.



[ Có phải Thần Tài ở đây không? Đi ra chưa? ]



[ Hình như chưa. ]



[ Thần Tài không xem mỹ nữ sao? ]



[ Má ơi! Anh trai này thật đẹp a! Cong cong. ]



[ Thần Tài cũng muốn cong sao? ]



Khán giả ban đầu có chút ngơ ngác.



[ Đây là tình địch từ nơi nào xuất hiện? ]



[ Thần Tài tới? ]



[ Thần Tài là ai? ]



[ Chính là người lúc trước khen thưởng rất nhiều... Thần Tài muốn giúp đỡ lão công bọn ta sao? ]



Người đàn ông trong màn hình, vẫn không hề ngẩng đầu nhìn lên màn hình, tự nhiên không biết trong comment phát sinh cái gì, chuyên chú khắc tượng gỗ trong tay.



Tượng gỗ vốn không có hình dạng gì, trong tay hắn, dần dần có hình dạng.



Thẻ người tốt hiện tại dựa vào bán nghệ cầu sinh sao?



Không sai.



Chủ bá này chính là thẻ người tốt của cô.



Làm cô còn tưởng rằng thẻ người tốt trâu bò như vậy thì phải có cái nghề nghiệp gì ghê gớm lắm, kết quả là cho cô xem cái này.



Từ sau khi bọn họ tách ra, Phó Trì chưa từng liên lạc với cô.



Giống như những lời nói lúc trước, đều là vì hắn muốn làm yên lòng cô mà thôi.



Sơ Tranh xoa xoa tay, kéo giao diện nạp tiền ra.
Học một số chủ bá khác đi!



Nhưng nếu hắn thật sự cho, Sơ Tranh cảm thấy mình sẽ càng tức giận hơn.



Leng keng ——



Sơ Tranh ấn mở tin nhắn.



Phó Trì gửi tới.



Còn tưởng rằng hắn chạy trốn rồi chứ...



Phó Trì: Ngủ chưa?



Sơ Tranh: Chưa.



Phó Trì: Trò chuyện?



Sơ Tranh: Trò chuyện gì?



Phó Trì: Cô có yêu cầu gì với bạn đời?



Yêu cầu?



Đầu ngón tay Sơ Tranh điểm trên điện thoại một cái, chậm rãi đánh chữ.



Sơ Tranh: Bạn đời tương lại của tôi không phải là anh sao?



Gần một phút sau bên kia mới đáp lại.



Phó Trì: Ừ.



Phó Trì: Cô có yêu cầu gì với tôi? Có gì thích, không thích, tôi sẽ tận lực dựa theo yêu cầu của cô.



Phó Trì đổi cách hỏi khác.



Sơ Tranh: Nghe lời.



Tôi chỉ có yêu cầu này.



Không có yêu cầu gì khác.



Anh chỉ cần ngoan ngoãn giúp tôi dùng tiền, thì anh chính là một người tốt!



【 Tiểu tỷ tỷ, cô không có quyền lợi phát thẻ người tốt. 】



Sơ Tranh: "..."



Đều là người, dựa vào cái gì mà kỳ thị ta! Là ta quá ưu tú sao?!



【...】 Cả trời ưu tú cũng chẳng tú qua cô.



Phó Trì hỏi một câu, Sơ Tranh đáp một câu.



Phó Trì đại khái là thật sự xem Sơ Tranh như người sẽ sống cùng mình đến hết đời này, hỏi thăm đến phi thường cẩn thận.



Cô thích gì.



Không thích gì.



Hắn cũng không phải loại thích hỏi quanh co lòng vòng, mà là hỏi rất ngay thẳng bằng phẳng.



Ý tứ của lời trong lời ngoài chính là: Hiện tại tôi không thích cô, nhưng tôi sẽ xem cô như vợ mình mà đối đãi, sẽ từ từ hiểu rõ cô, thích cô.