Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 831 : Võng hồng đầu bảng (15)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phó Trì: Thời gian không còn sớm nữa, cô sớm nghỉ ngơi một chút.



Sơ Tranh: Ừ.



Phó Trì: Đêm hôm đó... Tôi không làm biện pháp bảo vệ?



Sơ Tranh không biết Phó Trì đột nhiên hỏi cái này làm gì.



Sơ Tranh: Ừ.



Phó Trì: Có bảo bảo, cô nguyện ý sinh ra không?



Sơ Tranh:...



Phó Trì: Không nguyện ý?



Sơ Tranh: Tôi cảm thấy, anh có thể sẽ không có được bảo bảo.



Ánh mắt Sơ Tranh dịch chuyển khỏi màn hình, ánh sáng của đèn thủy tinh nhỏ vụn, trải trong đáy mắt cô, giống như tinh quang tản mát.



Nơi này, có lẽ thật sự chỉ là thế giới game.



Bằng không thì vì sao cho tới bây giờ cô cũng chưa từng mang thai?



Sơ Tranh rất không quen với thẻ người tốt ở vị diện này.



Đương nhiên thân là con gái, cô không sợ!



Không có thẻ người tốt nào mà cô không giải quyết được!



-



Hôm sau.



Họp lớp kết thúc, mọi người dồn dập rời đi.



Sơ Tranh không hề xuất hiện, nhưng trên Wechat, nhận được không ít tin nhắn.



Phần lớn người chỉ nói vài câu xã giao.



Cũng có một số người đột nhiên trở mặt lôi kéo làm quen.



Sơ Tranh xử lý hết toàn bộ những tin nhắn rác rưởi này.



Mạn Mạn và chồng cô ta, nghe nói đã rời đi từ tối hôm qua.



Trước đó Mạn Mạn ở trước mặt Sơ Tranh khoe khoang như vậy.



Đêm qua lại ném đi mặt mũi lớn thế kia, cô ta có thể tiếp tục ở lại nữa mới kỳ quái.



Khi Sơ Tranh rời đi, giám đốc cười tiễn cô.



"Người kia..." Sơ Tranh không nhớ rõ chồng Mạn Mạn tên là gì: "Hai người ngày hôm qua, không cho phép bọn họ tiếp tục tới đây."



"Ý của ngài là hủy bỏ tư cách hội viên của bọn họ sao?" Giám đốc phỏng đoán hỏi.



"Ừ."



"... Vâng." Mặc dù không hiểu vì sao, nhưng bà chủ nói chắc chắn không sai.




Bị tách ra tra hỏi, Sơ Tranh không có gì đáng nói, cô chỉ là một dân chúng nhiệt tình cứu người.



Trọng điểm là ở trên người Phó Trì và tên lưu manh kia.



Phó Trì không biết lưu manh, sau khi tên lưu manh tiến vào cục, hoàn toàn không thừa nhận, cuối cùng bị ép hỏi, cũng khai ra.



Nguyên nhân rất ba chấm ——



Bởi vì Phó Trì quá đẹp.



Tên lưu manh này, trong lúc vô tình trông thấy Phó Trì livestream.



Không hiểu thấu liền chú ý đến, sau đó hư hư thực thực thích.



Nhưng thích cũng chẳng làm được gì, gã là nam, Phó Trì còn không biết gã, không chiếm được không sờ được.



Tăng thêm người bên cạnh, đối với chuyện đó rất phản cảm.



Lưu manh bị kích thích, liền rất tức giận.



Càng nghĩ càng tức.



Sau đó mới có một cảnh như ngày hôm nay.



—— Căn cứ vào giám định của pháp y, thì tên lưu manh này hư hư thực thực có bệnh tâm thần.



Sơ Tranh hoài nghi: "Pháp y còn có thể giám định chuyện này?"



Nhân viên cảnh sát mỉm cười: "Pháp y cũng có thể kiêm chức."



Sơ Tranh: "..." Không phản bác được.



Phó Trì ghi khẩu cung xong, xác định không có vấn đề gì, liền thả bọn họ đi.



Hai người đi ra khỏi cục cảnh sát.



Phó Trì nhìn cô: "Cô không hỏi tôi làm nghề gì sao?" Trên gương mặt tuấn tú tựa như mở ra thịnh thế mỹ nhan kia chỉ thiếu viết lên hai chữ "hỏi tôi".



"Tôi..." Biết.



Không biết Sơ Tranh nghĩ đến cái gì, ngừng một chút: "Anh làm nghề gì?"



Phó Trì không có ý tứ giấu diếm, nói ra nghề nghiệp của mình.



Mở một shop online, bởi vì làm ăn không tốt, cho nên liền làm chủ bá.



Sau khi hắn mở livestream, mức buôn bán của cửa hàng lập tức tăng lên.



Những bức tượng gỗ Phó Trì điêu khắc cũng bán được với giá không rẻ.



Ngay cả con thỏ nhỏ đêm qua, giá bán đã hơn ba trăm.



Đây chỉ là loại rẻ nhất, bởi vì không cần quá khó khăn, trên livestream hắn đều chọn điêu khắc những thứ này.



Nhưng bởi vì thứ đồ chơi này tốn thời gian, cho nên kỳ thật một tháng cũng không kiếm được bao nhiêu, đôi khi còn không bằng một phần năm số tiền khen thưởng nữa.



***



Hai ngày nay bận bận bận...



Ngày mai được nghỉ, sẽ cố gắng bạo chương cho mọi người, lịch đăng vẫn là buổi tối nha ~~~