Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 839 : Võng hồng đầu bảng (23)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tấm hình này tuôn ra không bao lâu, chủ blog kia lại bắt đầu tung ra chuyện khác.



Lúc trung học bởi vì đánh nhau mà bị quản giáo.



Cao trung xém chút nữa náo chết người bị khai trừ.



Còn từng ở quán bar, lêu lổng cùng một đám không đứng đắn, có ảnh chụp làm chứng, ảnh chụp mặc dù có chút mơ hồ, nhưng có thể nhìn ra, là Phó Trì thời kỳ thiếu niên.



Thậm chí còn có người biết chuyện lộ ra, hắn từng ngủ với Phó Trì cái gì gì đó.



Đừng thấy Phó Trì mặt ngoài cao lãnh như, trong âm thầm còn chơi bời kinh hơn người khác nhiều.



Nói đến thập phần tường tận, thậm chí ngay cả một số ít đặc thù trên người Phó Trì cũng có thể nói ra được.



Ở trên mạng, thiết lập nhân vật của Phó Trì chính là một tiểu ca ca thần tiên cao lãnh cấm dục ít nói.



Đột nhiên bị người tung ra nhiều chuyện xấu như vậy, giả thiết nhân vật trong nháy mắt liền sụp đổ, đám fan hâm mộ kêu thảm không tin.



Sơ Tranh nhìn những thứ này, sắc mặt càng ngày càng lạnh.



-



Sơ Tranh bảo Ngô Thiên đi điều tra một chút xem cái tài khoản vạch trần này là của ai.



Cô gọi điện thoại cho Phó Trì, điện thoại thông, nhưng không ai tiếp.



Mi tâm Sơ Tranh cau lại: "Ngô Pháp, anh trông thấy Phó Trì không?"



"Phó tiên sinh ra ngoài mua đồ." Ngô Pháp trả lời đâu ra đấy.



"Ra ngoài lúc nào?"



"Được một lúc rồi."



Sơ Tranh tiếp tục gọi, lần này hắn nhận.



"Xin lỗi, vừa rồi đang lái xe, sao thế?"



"Anh ở đâu?"



"Anh đi mua chút đồ, có thể về hơi muộn."



Giọng điệu Phó Trì rất bình thường, giống như vẫn chưa phát hiện ra những chuyện trên mạng.



"Có chuyện gì không? Hay là cần anh mang thứ gì về?" Phó Trì hỏi cô.



"Anh phát định vị cho em." Sơ Tranh nói.



"Được." Hắn ngừng một chút: "Anh lập tức về liền đây."



Phó Trì không chần chờ chút nào, cúp điện thoại, rồi phát định vị qua cho Sơ Tranh.



Ở một trung tâm thương mại gần đây.
Ngô Thiên chỉ vào người trong video.



Nơi giao dịch không có camera, nhưng sau khi ra ngoài thì có, trước sau chỉ có mấy người như vậy ra vào, trong đó có người mang theo mũ và khẩu trang, một đường cúi đầu, vừa nhìn đã thấy không bình thường.



-



Nhà kho.



Tro bụi trải rộng, trong không khí tràn đầy mùi nấm mốc gay mũi khó ngửi.



Một người đàn ông bị ném vào giữa kho hàng.



Người đàn ông bị che mắt, trong miệng phát ra âm thanh ngô ngô hoảng sợ, quay đầu muốn biết rõ vị trí của mình.



Soạt ——



Băng vải trên mắt bị gỡ xuống.



Ánh sáng kích thích đến mắt, một hồi lâu sau người đàn ông mới mở mắt ra.



Đứng trước mặt là một nữ sinh, nữ sinh nhìn qua rất xinh đẹp, trên mặt không có biểu tình gì, bộ dáng lãnh nhược băng sương.



Đứng phía sau cô là hai đại hán, trái Thanh Long phải Bạch Hổ, vừa nhìn đã biết người của xã hội đen.



"Ô ô ô..."



Đáy mắt người đàn ông tràn đầy hoảng sợ, không ngừng lắc đầu, không biết sao mình lại trêu chọc đến bọn họ.



Sơ Tranh nhìn Ngô Thiên.



Ngô Thiên xé băng dính bịt miệng người đàn ông ra.



"Các người là ai? Các người bắt tôi làm gì? Tôi không có tiền, tôi phải trả nợ tiền nhà, còn phải nuôi sống gia đình, tiền nợ ngân hàng, tôi thật sự không có tiền!"



"Ồn ào cái gì!" Ngô Thiên hung thần ác sát uy hiếp: "Câm miệng!"



Người đàn ông bị Ngô Thiên hù đến, không dám lên tiếng nữa, thân thể run rất theo quy luật.



Sơ Tranh ném ảnh chụp màn hình tới trước mặt hắn.



"Ai sai ông làm?"



"..."



Người đàn ông hàm chứa vẻ hoảng sợ, cúi đầu nhìn ảnh chụp.



Người đàn ông run rẩy, sắc mặt trắng bệch: "Tôi... tôi đi xem bệnh thôi mà."



"Xem bệnh mà ăn mặc thành thế này?"



Người đàn ông run rẩy đến lợi hại hơn: "Tôi... Sợ bị người quen trông thấy, như thế cũng không được à?" Hắn ăn mặc thành thế này, trêu ai chọc ai!



Sơ Tranh: "..."



Ngô Pháp Ngô Thiên: "..."