Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 841 : Võng hồng đầu bảng (25)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh nhìn chiếc xe đậu lại ở phía trước một chút, cấp tốc lên lầu.



Đây là chỗ ở của Phó Trì trước khi hắn dọn nhà, không có thang máy, Sơ Tranh một đường chạy lên.



Khi đi đến cửa nhà Phó Trì, cô nghe thấy bên trong có tiếng kêu của phụ nữ.



Sơ Tranh không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đạp cửa đi vào.



Hàn quang chiết xạ mà qua.



Phó Trì đứng trước mặt Phó Di, một tay ấn lấy cổ cô ta, một tay khác cầm dao, đâm xuống vị trí trái tim cô ta.



Lúc Sơ Tranh đạp cửa cũng là lúc con dao đâm xuống.



Máu tươi thấm ướt quần áo của Phó Di, cô ta trừng lớn mắt, sự sống từng chút từng chút rút ra, rồi quay về tĩnh mịch.



Má ơi!



Chết, chết rồi?!



Trong đầu Sơ Tranh cũng chỉ khựng lại chừng nửa giây, sau đó nhanh chóng chuyển động.



Thân thể cũng đồng thời di động, lướt về phía Phó Trì, ấn vào tay hắn, rút dao trong thân thể Phó Di ra, rồi dùng tay Phó Trì, trở tay đâm vào thân thể hắn.



Phó Trì vừa khiếp sợ lại vừa không thể tin nhìn Sơ Tranh.



Sơ Tranh sắc mặt bình tĩnh, đối mặt với Phó Trì, không chút chần chờ đâm dao vào sâu hơn một chút.



Thân thể Phó Trì mềm xuống: "Vì..."



Sơ Tranh ôm hắn, theo thân thể hắn ngồi xuống mặt đất băng lãnh.



【 Chúc mừng tiểu tỷ tỷ hoàn thành lần kéo ngược đầu tiên ở vị diện này, đang load... 】



-



Sơ Tranh thấy hoa mắt, lần nữa đứng ở ngoài cửa, bên trong có tiếng kêu của phụ nữ.



Không có bất kỳ thời gian dư thừa nào cho cô dừng lại, cô đạp cửa mà vào.



Hàn quang tương tự lóe lên.



Hình ảnh vừa rồi hiện lên trong đầu Sơ Tranh, cổ tay khẽ đảo, ngân tuyến bay ra, kéo cái ghế trói Phó Di ra, dao đâm vào không khí.



Cái ghế ngã xuống đất, tiếng thét chói tai của phụ nữ vang lên.



Sơ Tranh đè cổ tay Phó Trì lại, ép người về phía sau, cướp đi dao trong tay hắn.



"Phó Trì, em đã cảnh cáo anh cái gì?"



Ánh mắt Phó Trì nhìn qua, vẫn như chứa đầy mực đậm không hòa tan ra được.



Âm trầm kiềm chế.




Thân thể Sơ Tranh hơi dựa về phía sau một chút, cũng mặc kệ bụi bẩn trên ghế sofa, cứ ngồi như vậy.



Gian phòng trừ tiếng Phó Di nghẹn ngào, thì hoàn toàn yên tĩnh.



Phó Trì cẩn thận kéo tay áo Sơ Tranh, nhỏ giọng giải thích: "Lúc ấy anh cũng không biết mình bị làm sao, chính là rất tức giận, anh cảm thấy Phó Di sẽ hủy hoại hết thảy của anh, bao gồm cả em..."



Khi còn bé, Phó Di là một người chị gái đủ tư cách.



Đối xử với hắn rất tốt, sẽ giúp mình ra mặt, sẽ cho mình đồ ăn ngon...



Nhưng không biết từ khi nào, Phó Di liền thay đổi.



Cô ta trở nên trong mắt chỉ có tiền, vật chất, nông cạn, dung tục, cũng không còn là Phó Di khi còn bé nữa.



Vì tiền, ngay cả người em trai như hắn cũng không tính là gì, chỉ là một thứ hàng hóa, tùy thời có thể lấy ra định giá.



Không biết tại sao Phó Trì lại có chút ủy khuất.



Càng nói trong lòng càng khó chịu.



Ở trước mặt nữ sinh này, bất cứ khôi giáp gì của hắn cũng đều vô dụng.



Hắn có thể đem tất cả sự mềm yếu bày ra trước mặt cô.



Phó Trì túm tay áo Sơ Tranh.



Sơ Tranh rút tay áo về, Phó Trì có chút mất mát.



Thân thể của hắn đột nhiên nghiêng một cái, cả người tiến vào trong ngực Sơ Tranh.



Phó Trì cứng lại, sau đó cũng không để ý tới chuyện trong phòng còn có người, giống như đứa bé ôm lấy Sơ Tranh.



"Tại sao cô ta lại muốn bôi xấu anh trên mạng?"



Phó Trì nhìn về phía Phó Di.



"Chị ta nói, có một người... Trước tiên bôi xấu thanh danh của anh, khi anh không còn đường để đi nữa, tự nhiên sẽ nghe theo sắp xếp của bọn họ."



"Lợi hại như vậy." Người của ta cũng dám động, con chó điên này lợi hại lắm.



Phó Trì cũng coi như nhân vật của công chúng, không có thanh danh, xác thực sẽ nghiêm trọng hơn bất cứ chuyện gì...



Chó chết!



Nhất định phải đánh chết lũ chó điên này!



*



Giết người là phạm pháp!



Giết người là phạm pháp!



Hòa bình hữu hảo!



Hòa bình hữu hảo!