Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 880 : Hoàng ngự giang sơn (22)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Hà Chỉ lơ ngơ.



Cho nên rốt cuộc là công tử muốn điện hạ triệu hắn đến thị tẩm, hay là không muốn đây?



Mi tâm Yến Ca nhẹ chau lại.



Nếu nàng thật sự thích mình, thì nên triệu mình đến thị tẩm.



Đây là phương thức đơn giản nhất mà loại người như các nàng dùng để biểu đạt niềm yêu thích.



Nhưng hắn tiến cung thời gian dài như vậy, nàng chưa từng triệu mình đến thị tẩm.



Sơ Tranh ban thưởng nhiều đồ như vậy, Yến Ca đi tạ ơn.



Lại được cho biết Sơ Tranh đi ra ngoài rồi.



-



Lãnh cung vắng vẻ.



Tam hoàng nữ và một nữ nhân đứng trong góc khuất nói chuyện.



"Chuyện đều đã làm xong rồi?"



"Điện hạ yên tâm, đều đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ chờ ngài hạ lệnh."



"Năm ngày sau hành động." Tam hoàng nữ gật đầu: "Lần này ngươi làm rất tốt. Lần này Ôn gia rơi đài, về sau nàng không làm được gì nữa, công lao của ngươi, ta sẽ không quên."



Người kia kinh hỉ: "Tạ ơn điện hạ!"



Sạt sạt sạt ——



"Ai?"



Người kia lập tức vọt ra ngoài, một lát sau mang theo một con mèo trở về.



"Điện hạ, chỉ là một con mèo."



Tam hoàng nữ nhíu mày: "Làm việc cẩn thận, chờ tin tức của ta."



Hai người cực nhanh tách ra, lãnh cung khôi phục yên tĩnh.



Chỗ góc khuất, một bóng người chợt lóe lên.



-



Liên tiếp vài ngày Sơ Tranh đều làm thần long thấy đầu không thấy đuôi.



Yến Ca cũng chỉ có thể gặp mặt cô vào buổi sáng.



"Hai ngày nay nàng đang làm gì?"



"Bẩm công tử, điện hạ hành tung bất định, nhưng nô tài trông thấy nàng tiếp xúc với cấm vệ quân."



"Thật sao." Yến Ca như có điều suy nghĩ.



Hà Chỉ: "Đúng rồi công tử, nô tài còn phát hiện một chuyện."



Yến Ca: "Nói."



Hà Chỉ cúi người, nói nhỏ bên tai Yến Ca.
Yến Ca ngã về trong ghế, ngón tay khoác lên dây đàn trên thư án, nhẹ nhàng gảy hai lần.



Không phải hắn mềm lòng.



Hắn chỉ muốn tự tay báo thù.



Nếu như lần này nàng còn có thể sống được, vậy liền chứng minh, nàng nên chết ở trong tay mình.



Yến Ca muốn lấy cung bài về, nhưng đáng tiếc đã muộn, Hà Chỉ đã đưa cung bài ra ngoài.



Lần đầu tiên Yến Ca cảm thấy Hà Chỉ làm việc quá nhanh.



Hà Chỉ: "..."



Yến Ca bảo Hà Chỉ thay y phục cho mình rồi xuất cung.



-



"Điện hạ, đây là thứ hôm nay Tam hoàng nữ bên kia đưa cho." Đầu lĩnh cấm vệ quân đưa đồ vật cho Sơ Tranh.



Ánh mắt Sơ Tranh khẽ híp một cái.



Người Tam hoàng nữ mua chuộc chỉ là một người có chút địa vị trong cấm vệ quân.



Đầu lĩnh cấm vệ quân đã sớm nhìn chằm chằm, sau khi thấy bọn họ gặp mặt, đầu lĩnh cấm vệ quân liền lấy đồ vật đưa tới trước mặt Sơ Tranh.



"Thứ này hẳn không rời khỏi người ngài, sao lại bị các nàng lấy được."



"Sơ sẩy làm rơi." Sơ Tranh thần sắc bình tĩnh.



Đầu lĩnh cấm vệ quân nói: "Ngài chú ý chút, mất đi thứ này, cũng không phải việc nhỏ."



"Ừ."



Sơ Tranh bàn giao vài câu, lặng yên không tiếng động rời đi.



Sơ Tranh trở lại trong cung, nhìn về phương hướng Giáng Nguyệt Các một chút, rồi trầm mặc đi về tẩm điện của mình.



"Điện hạ, ngài về rồi, Yến thị quân đã quỳ bên ngoài gian phòng của ngài hai canh giờ rồi." Mộc Miên vội vã tới: "Ngài đi đâu vậy?"



Sơ Tranh đã nhìn thấy người quỳ gối ở bên ngoài gian phòng của mình.



Cô đi qua, Yến Ca ngẩng đầu lên, sắc mặt có chút tái nhợt, thân thể cũng lung lay sắp đổ: "Điện hạ."



"Quỳ ở đây làm gì?"



"Điện hạ, ta..."



"Là nô tài sai." Hà Chỉ quỳ bên cạnh cướp lời: "Hôm nay thị quân nói hơi bức bối, nên muốn đi ra ngoài một chút, ai biết trên đường gặp phải kẻ gây chuyện, chờ khi thị quân hồi cung, phát hiện cung bài đã biến mất."



Ánh mắt Sơ Tranh lãnh đạm: "Các ngươi lui xuống trước đi."



Hà Chỉ có chút lo lắng nhìn chủ tử nhà mình.



Mộc Miên cảm thấy bầu không khí có chút cổ quái, túm Hà Chỉ một cái, rồi cho người xung quanh rút lui hết.



Bốn phía an tĩnh lại.



Thẻ người tốt không thể đánh.



Không thể đánh!



Không thể...