Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 881 : Hoàng ngự giang sơn (23)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh dưới đáy lòng hít sâu, thở ra, hít sâu, thở ra...



Sau đó mới ngồi xổm người xuống.



"Điện hạ, thật xin lỗi..." Yến Ca cúi đầu xin lỗi.



"Mất thì mất, ngươi không sao là tốt rồi." Ta mẹ nó muốn đập chết ngươi! Uổng công ta đối xử với ngươi tốt như vậy! Bạch nhãn lang!



Đáy lòng Yến Ca khẽ run lên: "Điện hạ, ngài không trách ta sao?"



"Ta nên trách ngươi?" Không nên so đo với vật nhỏ đã hắc hóa, coi như đầu óc hắn bị chạm dây đi! Làm người tốt phải rộng lượng hơn, mỗi ngày đều phải cố gắng làm người tốt!



Yến Ca nhấp môi dưới: "Mất cung bài, có thể gây phiền toái cho ngài không."



Sơ Tranh giọng điệu thản nhiên: "Không sao."



Yến Ca truy vấn: "Thật sự không sao?"



"Ừ."



"Ta nghe nói cung bài rất quan trọng..."



"Ngươi biết còn thật nhiều." Sơ Tranh không rõ ý vị nói.



Yến Ca im lặng, trong lòng bàn tay ẩm ướt một mảnh.



Hắn luôn cảm thấy cảm xúc của Sơ Tranh không đúng lắm.



Nhưng cô vẫn luôn là bộ dáng mặt không chút cảm xúc, Yến Ca lại không thể xác định, là mình vì chột dạ, nên mới cảm thấy cô không thích hợp, hay là không thích hợp thật.



-



Sơ Tranh đỡ hắn đứng lên, Yến Ca quỳ hai canh giờ, hai chân đã sớm tê dại, không cách nào đứng vững.



Sơ Tranh ôm ngang hắn vào trong phòng, đặt trên ghế bập bênh, cô cúi đầu, xoa bóp đầu gối cho hắn.



Trong phòng chỉ còn lại tiếng hít thở lẫn nhau.



Yến Ca kéo căng thân thể, đáy lòng không nói ra được tư vị.



Sơ Tranh đột nhiên hỏi: "Trước kia ta từng đắc tội với ngươi sao?"



Yến Ca bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn cô, nhưng một giây sau liền cúi đầu xuống: "Điện hạ không có."



Không có mà ngươi còn chơi ta như thế!!



Ngươi lừa gạt quỷ à!



Sơ Tranh chịu đựng xúc động muốn đập chết Yến Ca, ôm hắn lên trên giường: "Nghỉ ngơi thật tốt."



Không được, ta phải bình tĩnh lại đã.



Nếu không thì ta thật sự sẽ đập chết hắn.
"Bệ hạ, trải qua thẩm vấn, thích khách đã khai rõ." Hình Bộ Thượng Thư giơ tay, có người bưng một cái khay lên: "Ở đây có khẩu cung, còn có vật chứng vi thần lục soát ra được."



Nữ hoàng: "Trình lên."



Cung nhân lập tức trình đồ vật lên.



Trong điện đột nhiên an tĩnh lại.



Chỗ Ôn Ngô ngồi có thể trông thấy long án của nữ hoàng bệ hạ.



Khẩu cung ông không thấy rõ, nhưng ông thấy được cái gọi là vật chứng.



Là một nửa mũi tên.



Đáy lòng Ôn Ngô có chút hốt hoảng, cũng không biết vì sao, ông nhìn về phía nữ nhi của mình một chút.



Sơ Tranh thần sắc thản nhiên nhìn Hình Bộ Thượng Thư, không nhìn ra bao nhiêu cảm xúc.



"Đây là..."



Nữ hoàng xem hết khẩu cung, cầm lấy món tín vật kia, phía trên dính máu.



"Bệ hạ, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng vẫn có thể thấy rõ, phía trên có một ký hiệu, ký hiệu này..." Hình Bộ Thượng Thư hơi chần chờ, dường như không biết có nên nói không.



"Dương thượng thư, có gì không thể nói sao?" Lâm thừa tướng nói.



"Ký hiệu này, nếu lão thần nhớ không lầm, là... là của Ôn gia." Hình bộ Thượng thư nói xong cũng quỳ xuống.



Phượng quân đang ngồi ở phía trên, Hình Bộ Thượng Thư có thể không sợ sao.



Mọi người đều biết, người của Ôn gia, mặc kệ là nam tử hay là nữ tử, đều am hiểu bắn tên —— ngoại trừ Đại hoàng nữ điện hạ, nàng chính là một tên ăn chơi trác táng.



Ôn gia từng dựa vào tiễn thuật, ở trên chiến trường, bắn chết đầu lĩnh của địch nhân, thay đổi bại cục, thanh danh đại chấn.



Có người đồn —— Ôn gia có tài bắn cung thiện xạ.



Trên mũi tên của Ôn gia, đều có ký hiệu đặc thù thuộc về Ôn gia.



Mũi tên mà Hình Bộ Thượng Thư trình lên, đã bị bẻ gãy, phía trên còn dính máu, ký hiệu đã bị hủy đi một nửa, nhưng nếu như so sánh với mũi tên của Ôn gia, thì sẽ phát hiện một nửa còn lưu lại kia, giống nhau như đúc.



Huyết sắc trên mặt Ôn Ngô rút đi một nửa.



Dự cảm không tốt nơi đáy lòng, đã ứng nghiệm.



Ngón tay ông giữ chặt tay vịn của ghế, ánh mắt quét về phía nữ hoàng.



Ầm!



Nữ hoàng đập vào long án, ánh mắt sắc bén: "Dương thượng thư, ngươi có biết ngươi đang nói gì không?"



"..." Hình Bộ Thượng Thư phát run, nhưng vẫn ráng chống đỡ lặp lại: "Bệ hạ, vi thần không dám nói lung tung, cái mũi tên này, là thứ mà khi chúng thần bắt được thích khách, ả đang tiêu hủy, vi thần sai người giành lại được."



Ngoài điện tiếng mưa rơi ào ạt.



Trong điện bầu không khí ngột ngạt.