Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 901 : Ký sự trêu chọc quỷ (4)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nữ quỷ khăng khăng muốn đi theo Sơ Tranh, tự tiến cử làm sủng vật cho cô.



Sơ Tranh biểu thị cô thật sự không cần sủng vật!!



"Cô đi đâu vậy?"



Sơ Tranh không đáp lại cô ấy.



Nữ quỷ liền hỏi đi hỏi lại mãi.



Sơ Tranh không thể nhịn được nữa, đập một tát tới.



Bốp!



Một tát kia của Sơ Tranh đánh vào tường.



Biểu cảm của Sơ Tranh dừng lại ba giây.



Người đi đường xung quanh, kỳ quái nhìn cô.



Bình tĩnh!



Không sao!



Sơ Tranh mím chặt môi, trấn định thu tay lại, tự mang khí tràng của đại lão, bước nhanh rời khỏi con đường này.



"Vừa rồi cô muốn đánh tôi?"



Sơ Tranh lặng lẽ nhìn nữ quỷ lần nữa xuất hiện.



"Cô không đánh được, lêu lêu lêu!!"



Nữ quỷ le lưỡi với cô.



Đầu lưỡi hơi dài, một mảnh đỏ tươi, nhìn rất khiến người ta sợ hãi.



Không biết bán manh thì đừng có bán!



Ngươi muốn hù chết ai vậy!



Sơ Tranh nhìn về nơi xa một chút, cô nhanh chóng đi ra khỏi bóng râm, đi vào trong ánh nắng.



Nữ quỷ đuổi theo cô, một tấc cũng không rời, cũng không e ngại ánh nắng.



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Dưới ánh mặt trời mà cô cũng không có việc gì?"



Nữ quỷ trợn trắng mắt: "Tôi đương nhiên không có việc gì, chỉ là có chút không thoải mái, tĩnh dưỡng chút là tốt, không có gì đáng ngại."



Sơ Tranh: "..." Ngươi là quỷ giả đúng không!!



Sơ Tranh bực bội đi lên phía trước, nữ quỷ tiếp tục hỏi cô đi đâu.



"Cắt tóc."



"Cắt tóc?" Nữ quỷ tung bay ở bên cạnh cô: "Ở gần đây không có tiệm cắt tóc nào."
Ông chủ được bạn bè giới thiệu, quen biết Thượng Tĩnh, khi vừa trông thấy, ông chủ tất nhiên cũng không tin, một cô gái còn trẻ như vậy, thì có thể làm được gì.



Nhưng Thượng Tĩnh rất nhanh liền cho hắn nhìn thấy bản lĩnh thật sự.



Không thể trông mặt mà bắt hình dong, câu này nói không hề sai chút nào.



"Bạn học Thượng, ngài xem nơi này giúp tôi một chút, xem có phải thật sự bị quỷ phá không."



Thượng Tĩnh cũng không nhìn, trực tiếp mở miệng: "Chỗ này của anh âm khí rất nặng."



Ông chủ lập tức khẩn trương: "Thật sự có quỷ?"



Vừa từ một người theo chủ nghĩa duy vật quá độ sang phong kiến mê tín, ông chủ còn có chút không thích ứng.



Thượng Tĩnh: "Cũng không nhất định, nguyên nhân tạo thành âm khí nặng có rất nhiều loại, có quỷ chỉ là một, nhưng bất kể thế nào, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chuyện làm ăn."



"Vậy ngài xem một chút, có biện pháp nào có thể giải quyết không."



Thượng Tĩnh gật đầu.



Thượng Tĩnh quan sát cửa hàng, Sơ Tranh ngồi ở bên cạnh, Thượng Tĩnh xem hết ngoài cửa, đi lên phía trước mấy bước, mới thấy rõ cô.



Thượng Tĩnh như có chút ngoài ý muốn, lại có khách.



Nhìn kỹ một chút, vị khách này lại là người quen.



Sơ Tranh nhìn cô ta qua gương, không có ý định bắt chuyện, Thượng Tĩnh cũng làm như không biết cô, thấp giọng nói chuyện với ông chủ, cuối cùng đi theo ông chủ lên lầu hai.



Sơ Tranh nhìn nhà tạo mẫu tóc: "Còn cắt tóc không?"



Nhà tạo mẫu tóc lấy lại tinh thần: "Tiểu mỹ nữ, cô không sợ sao?"



"Quỷ?"



"Đúng vậy..." Nhà tạo mẫu tóc gật đầu: "Cô không nghe thấy sao?"



"Tóc của tôi tương đối quan trọng." Cô không muốn tiếp tục đội cái nắp nồi này nữa! Sơ Tranh thần sắc lãnh đạm: "Mau cắt đi."



Nhà tạo mẫu tóc: "..."



Tiểu nữ sinh bây giờ, lá gan đều lớn như vậy sao!



Khách hàng yêu cầu, nhà tạo mẫu tóc chỉ có thể làm theo.



Chờ Sơ Tranh cắt xong tóc, cô vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy nam quỷ trước đó, đứng trong gương.



Sơ Tranh nhìn lên trên lầu một chút, Thượng Tĩnh và ông chủ còn chưa xuống.



Quỷ này ở đây...



Ánh mắt nam quỷ âm u, tựa hồ đang kiêng kị cái gì đó, một bộ dáng muốn gào thét Sơ Tranh, lại không dám, ánh mắt ông ta không ngừng nhìn lên trên lầu.



Sơ Tranh chỉ coi nam quỷ không tồn tại, soi soi gương.



Nữ sinh trong gương, một mái tóc ngắn rất hoạt bát, nhà tạo mẫu tóc còn sửa lại tóc mái thật đẹp cho cô.



Gương mặt triệt để lộ ra, trong nháy mắt như biến thành người khác, khí chất cũng thay đổi theo, trong lãnh đạm lộ ra chút đẹp trai.