Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 933 : Một ngày làm thầy (2)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tô Hợp bị Sơ Tranh làm tức đến rời đi.



Vị bạn cùng phòng này hậu kỳ cướp bạn trai của nguyên chủ, giai đoạn trước thì chiếm đủ loại tiểu tiện nghi của nguyên chủ.



Vật dùng hàng ngày từ trước tới nay đều không mua, chỉ dùng của nguyên chủ.



Đồ ăn vặt hoa quả, lại càng không cần phải nói.



Trong kịch bản cũng là như thế này, Tô Hợp mượn máy tính của nguyên chủ, nhưng một mực không trả lại.



Nguyên chủ cần dùng, đến hỏi cô ta mấy lần, cô ta đều từ chối.



Cuối cùng nguyên chủ lấy dũng khí, vất vả lắm mới cầm về được, Tô Hợp còn bày ra vẻ mặt không vui.



Cầm được máy tính về, nguyên chủ lại phát hiện hỏng rồi.



Nguyên chủ đến hỏi Tô Hợp.



Tô Hợp vẻ mặt mờ mịt nói trước đó cô ta dùng còn rất tốt, không biết sao lại hỏng.



Nguyên chủ là người cho mượn đồ, cuối cùng còn trở nên thấp kém hèn mọn.



Cho nên dù đập máy tính này, cũng không cho cô ta dùng.



Hoàn toàn không có bệnh.



Sơ Tranh yên tâm thoải mái nằm xuống lại.



【 Tiểu tỷ tỷ, ta muốn... 】



"Không tiếp!"



Để cho ta yên tĩnh nằm một lát.



【 Ta chỉ muốn nhắc nhở cô, vừa rồi cô cầm sách ngược. 】



Sơ Tranh: "!!"



Sơ Tranh nhìn quyển sách bị cô ném lên giường một chút.



Nhìn ra bên ngoài như ăn trộm —— cửa đóng, không nhìn thấy gì cả.



"Tô Hợp thấy không?" Hình tượng của cô đã ném mất chưa? Kéo ngược lại không kịp nữa rồi!! Con chó điên này vì sao không nhắc nhở cô sớm một chút!!



【 Chắc là không. 】



Sơ Tranh vỗ ngực thuận khí: "Vậy thì còn tốt."



Vương Giả thở mạnh: 【 Nhưng ta cũng không chắc chắn lắm. 】



Sơ Tranh lạnh mặt, sách cũng bị cô bóp đến thay đổi hình dạng.



Vương Giả nhây xong liền chạy, cũng không lập tức phát nhiệm vụ cho cô.



-



Tô Hợp không mượn được máy tính, buổi chiều lên lớp cũng không đi cùng Sơ Tranh, một mình đi trước.
Ban bá số một: Sao cô Nguyễn đột nhiên hung ác như thế, tiểu vũ trụ bạo phát?



Ban bá số hai: Vừa rồi ấy, thật sự hù chết tôi.



Ban bá số ba: Mẹ nó! Cô ta điên rồi à!



Ban bá số bốn: Ánh mắt vừa rồi của cô ta có chút dọa người.



Giáo viên Ngữ Văn vừa tốt nghiệp, không lớn hơn bọn họ bao nhiêu.



Cũng mới từ trường học ra, tính cách lại mềm mại, đây là loại giáo viên dễ bắt nạt nhất.



Ban bá số một: Náo không?



Ban bá số hai:... Các cậu lên trước đi.



Ban bá số ba: Ai lên đầu?



Ban bá số bốn: Cùng nhau đi.



Tờ giấy của ban bá số bốn vẫn chưa truyền đi, đột nhiên bị người lấy đi.



Không biết Sơ Tranh đứng ở bên cạnh bọn họ từ khi nào, trong tay cầm tờ giấy kia xem.



Ban bá số bốn theo bản năng muốn cướp về, bị Sơ Tranh một phen ấn xuống.



Khí lực của con trai khá lớn, hai người phân cao thấp, bàn ghế ào ào một trận.



Học sinh xung quanh quay đầu nhìn xem.



Sơ Tranh nhìn sang: "Làm bài của các em đi."



Những bạn học khác lập tức quay lại, nhưng vẫn có không ít người liếc trộm.



Sơ Tranh dùng sức đè ban bá số bốn về, trên mặt một mảnh lạnh lùng: "Các em muốn náo cái gì?"



Ban bá số bốn nghẹn khuất.



Cậu ta làm sao có thể nghĩ đến, giáo viên Ngữ Văn mà trước kia gió cũng có thể thổi ngã, khí lực lại lớn đến như vậy.



"Cô, chúng em không náo gì cả." Ban bá số bốn cợt nhả nói: "Cô, em còn phải làm bài đó, cô có thể buông em ra trước được không?"



Sơ Tranh buông cậu ta ra: "Nghiêm túc làm bài."



Ban bá số bốn gật đầu như giã tỏi.



Chờ Sơ Tranh cầm tờ giấy rời đi, cậu ta mới che lấy bả vai nhe răng trợn mắt.



Mẹ nó đau quá.



Cánh tay xém chút gãy mấy.



Có ban bá số bốn làm gương, ba ban bá khác không tiếp tục tìm đường chết.



Thời gian kiểm tra trôi qua rất nhanh, đảo mắt chính là tan học.



Sơ Tranh lấy bài thi xong, cầm bài thi rời đi.



Mấy ban bá ngồi ở cửa sau, Sơ Tranh đi ra từ cửa sau, một nam sinh trong tổ bốn người ban bá, đột nhiên giơ tay vén váy cô.