Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 957 : Một ngày làm thầy (26)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Kiều Liễm cùng Lục Châu tách ra, Lục Châu muốn đưa hắn về, bị Kiều Liễm cự tuyệt.



Kết quả chính là ——



Kiều Liễm lạc đường.



Kiều Liễm lấy điện thoại di động ra, theo bản năng gọi điện cho Sơ Tranh.



Nhưng rất nhanh hắn liền cắt đứt.



Đứng ở ngã tư đường, mờ mịt nhìn dòng xe cộ.



-



"Kiều Liễm, em đứng đây làm gì?"



Kiều Liễm bị giọng nói này làm cả kinh đến đổ đầy mồ hôi, hắn chậm chạp quay đầu, Sơ Tranh đứng ở nơi cách hắn một mét, đèn nê ông như phản chiếu ra một thế giới mới trong đôi mắt cô.



Cô..."



Cánh môi Kiều Liễm khẽ mở, giọng nói hơi luống cuống.



Sơ Tranh đi qua: "Em đứng đây ba tiếng, nơi này có vàng chờ em nhặt?"



Cho dù lạc đường thì tốt xấu gì em cũng động đậy một chút đi chứ! Em mẹ nó đứng đây ba tiếng là có ý gì?



Cô còn tưởng xảy ra chuyện rồi chứ!



Kiều Liễm sững sờ: "Làm sao cô biết?"



Sơ Tranh khẽ xoay chuyển điện thoại, giao diện đang mở là bản đồ, phía trên có một điểm đỏ.



"Cô giáo, cô..."



Sơ Tranh tới gần hắn.



Hơi thở quen thuộc phun tới, hơi nóng, sau đó phảng phất như có dòng điện lưu chảy qua thân thể, nhịp tim đập như nổi trống.



"Kiều Liễm."



Cô nhẹ nhàng gọi hắn.



Kiều Liễm cứng đờ tại chỗ, tựa như tứ chi không phải là của mình nữa, hoàn toàn không biết nên đặt như thế nào.



"Có đói bụng không?"



Cô hỏi.



Kiều Liễm hơi chớp mắt, thần tình đờ đẫn, nửa ngày sau mới gật gật đầu.



Sơ Tranh hơi lui lại, kéo tay hắn qua: "Đi ăn cơm."



Dưới đèn đường mờ mờ, Kiều Liễm nhìn về phía cô gái đi phía trước, trong lòng bàn tay là nhiệt độ của cô, giống như có thể một đường lan đến tận đáy lòng.



Kiều Liễm hơi nắm về.



"Cô, cô lắp đặt định vị cho em?"



"Bằng không thì em đi lạc tôi đi đâu tìm em." Sơ Tranh nói rất đương nhiên.
Mạnh Vũ mang theo một số người trong lớp, đứng đối mặt với mấy thiếu niên khác.



Sơ Tranh nghe một lúc.



Hình như là bởi vì phòng bao mà phát sinh huyết án.



Mạnh Vũ dẫn người tới ăn cơm, phòng bao đã đặt xong từ trước, kết quả đến nơi mới được cho biết, không còn phòng trống nữa.



Vị trí này đã đặt xong từ trước, sao lại không còn phòng trống chứ?!



Một phòng bao, cũng không phải chuyện lớn lao gì.



Nhưng đây không phải vấn đề tiền bạc!



Đây là vấn đề mặt mũi.



Đám trẻ trâu Mạnh Vũ này, cũng đang ở độ tuổi huyết khí phương cương, tăng thêm Mạnh Vũ cũng là tiểu vương tử được cha mẹ cưng chiều lớn lên, làm sao có thể chịu phục.



Thế là gây sự với nhau.



Nhân viên phục vụ đến hòa giải, để đám người Mạnh Vũ đổi đến đại sảnh, hoặc là lần sau lại đến.



Thái độ mặc dù khách khí, nhưng nói gần nói xa, đều là giúp đỡ đối phương.



"Khuyên chúng mày đi nhanh lên đi, đừng kiếm chuyện!"



Tuổi tác đối phương cũng không chênh lệch nhiều so với đám người Mạnh Vũ, khí thế kiêu ngạo.



"Xảy ra chuyện gì?"



Một người đàn ông gạt mở đám người, đi đến chính giữa.



"Quản lý." Nhân viên phục vụ lập tức thở phào: "Mấy vị khách này..."



Nhân viên phục vụ nói lại chuyện một lần.



Quản lý đại sảnh nghe vậy, hơi nhíu mày, sắc mặt ngược lại hoà hoãn xuống: "Mấy vị bạn học này, các cậu thấy đấy, phòng bao của chúng tôi đã hết mất rồi, cậu xem..."



Mạnh Vũ cười lạnh cắt ngang lời ông ta: "Chúng tôi đã đặt trước vị trí, bây giờ lại đến nói với tôi, phòng bao đã hết rồi, các người thật đúng là biết làm ăn."



*



Đến a! Ném vé tháng!



Nhanh bao nuôi Tranh gia tiểu bảo bối của các ngươi một chút!



***



Cầu cho người mãi sáng như biển sao, vinh quang vạn thế, mãi mãi trường tồn.



Cầu cho người như ánh trăng sáng ngời, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, lưu danh muôn đời.



Cầu cho người như ngàn sao sáng chói, kinh sợ núi sông, đất trời thần phục.



Thời Sênh, chúc tỷ sinh thần vui vẻ!



Hôm nay là sinh thần của boss Sênh, cùng gửi một lời chúc đến huyền thoại của chúng ta nào.



Ngoài ra, ai có điều kiện mong hãy ủng hộ chiến dịch chung tay xuất bản Boss Là Nữ Phụ của Waka.



Cảm ơn vì đã đọc ~ <3