Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 972 : Một ngày làm thầy (Xong)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Bốn năm đại học, Sơ Tranh đi cùng hắn bốn năm.



Lúc đầu Kiều Liễm rất lo lắng, như Lục Châu nói, rằng sau khi ở chung với mình một thời gian ngắn, cô có thể cảm thấy mình ngây thơ không thành thục, rồi rời khỏi hắn hay không.



Nhưng cô không có.



Hắn biết, cô không phải người như vậy.



Mà bốn năm này, Sơ Tranh ở trường học, cũng chỉ là lâu lâu thừa lúc không có người, cùng hắn làm chút cử chỉ thân mật, những thời điểm còn lại đều duy trì một chút khoảng cách với hắn.



Bốn năm này, không ai phát hiện ra mối quan hệ của bọn họ.



Ngày Kiều Liễm tốt nghiệp, làm đại biểu phát biểu trong lễ tốt nghiệp.



Ngay trước mặt các giáo viên và sinh viên toàn trường, cầu hôn với Sơ Tranh.



Màn cầu hôn này oanh động trường học.



Sau khi Kiều Liễm tốt nghiệp, Sơ Tranh cũng từ chức.



Về sau có người truyền ra, Sơ Tranh vì Kiều Liễm nên mới đến trường học nhậm chức, trong lúc nhất thời lại là các loại giai thoại truyền ra.



Khi một sự kiện bại lộ, đám người bắt đầu đào lại dấu vết để lại, thì sẽ phát hiện, manh mối nhiều đến mức bọn họ nhìn không hết.



Hiện tại Kiều Liễm có thể quang minh chính đại nắm tay Sơ Tranh, cùng cô đi trong trường học.



"Cô ấy chính là... Nhìn thật trẻ."



"Không phải nói lớn hơn Kiều Liễm nhiều sao?"



"Nhìn không ra..."



"Bọn họ thế mà lại kết giao lâu như vậy rồi."



"Cô Nguyễn là vì Kiều Liễm nên mới tới trường học nhậm chức, thật lãng mạn nha, đây chính là tình yêu!!"



Người xung quanh chỉ trỏ bọn họ.



Sơ Tranh nhìn qua không có nhiều biến hóa, thậm chí càng xinh đẹp có khí chất hơn so với trước đó.



Kiều Liễm vẫn là áo sơ mi trắng quần tây dài màu đen, không còn sự non nớt như bốn năm trước, cảm giác thiếu niên rút đi, nhiều hơn mấy phần thành thục.



Vẫn đẹp trai như cũ, hắn chính là một vật sáng, đi đến đâu cũng có thể trở thành tiêu điểm.



Hai người đứng chung một chỗ, nam thanh nữ tú, phá lệ đăng đối.



"Cô giáo, em rất thích cô."



"Ừ."



"Cô thích em sao?"



"Ừ."



"Vậy cô giáo cùng em kết hôn đi."



"Ừ... Hả?"



"Cô giáo, em đồng ý với anh rồi."



"..."
Không thể để vật nhỏ không vui.



Mặc dù kinh tế của Kiều Liễm độc lập, nhưng trình độ dính cô của Kiều Liễm chỉ có tăng lên chứ không giảm đi.



Có đôi khi Sơ Tranh phải trốn hắn, mới có thể làm chuyện của mình.



"Cô giáo... Cứu anh!" Thanh âm vô cùng đáng thương của Kiều Liễm từ trong điện thoại truyền đến.



"Lại lạc đường?" Sơ Tranh không cảm thấy kinh ngạc, cực kỳ bình tĩnh.



"Ừ." Kiều Liễm nói: "Anh không biết đây là chỗ nào."



"Chờ đấy."



Kiều Liễm cúp điện thoại, ngoan ngoãn đứng chờ.



Sơ Tranh rất nhanh liền xuất hiện, Kiều Liễm mở cửa xe đi lên.



"Cô giáo."



"Tài xế của anh đâu?"



"Hắn xin nghỉ." Kiều Liễm nói: "Anh chỉ muốn đi mua ít đồ, đi ra liền quên mất nên đi bên nào, người máy để ở công ty..."



Dù sao hắn nhìn bên nào cũng thấy như nhau.



Sơ Tranh: "..."



Không cứu nổi.



"Em không ở đây, anh đi lạc thì làm sao bây giờ?" Sơ Tranh thắt dây an toàn cho hắn.



Kiều Liễm thừa cơ hôn cô một cái: "Cô giáo vĩnh viễn sẽ tìm được anh."



Sơ Tranh nhét không ít định vị trên người Kiều Liễm, trên các loại vật dụng cũng có.



Đáy lòng Kiều Liễm rất rõ ràng, nhưng hắn tuyệt đối không để ý chuyện tất cả hành trình của mình bị Sơ Tranh nắm trong tay.



Sơ Tranh nâng cằm hắn lên, hôn một cái: "Em không tìm thấy anh thì sao?"



"... Sẽ không." Kiều Liễm cười, giọng điệu mang theo sự chắc chắn: "Sao cô giáo lại không tìm thấy anh chứ."



Nửa ngày sau Sơ Tranh mới sờ sờ đầu hắn: "Sẽ tìm được anh."



Câu nói này không biết là nói cho Kiều Liễm nghe, hay là nói cho chính cô nghe.



*



Vị diện này hoàn tất.



Mỗi ngày đều đang thật lòng cầu vé tháng đó!



Các tiểu khả ái có vé tháng, ném cho Tranh gia của các ngươi một chút đi!



*



VỊ DIỆN THỨ 26 HOÀN TẤT!



***



Bù chương như đã hứa.



晚安 ~ ♡