Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 986 : Bá chủ hồng hoang (14)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Không sợ chết thì cứ lên." Phượng Hoàng to lớn khí định thần nhàn đứng ở bên đó, giọng nói bình thản, nhưng lại làm kẻ khác không rét mà run.



Chúng thú giằng co vài giây, đồng loạt rời xa mấy mét.



Động tác chỉnh tề giống như trải qua huấn luyện.



Phượng Hoàng này sao lại trở nên lợi hại như thế?



Trước kia nghe đồn Phượng Hoàng không lợi hại mà, chỉ là chạy nhanh...



Dù sao cũng biết bay nha.



Chúng thú cách xa xa, dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Sơ Tranh.



Có một ít thú biết Sơ Tranh trải qua lôi kiếp, mặc dù không biết vì sao cô còn chưa hóa hình, nhưng thực lực tăng trưởng thì vẫn còn nghe được —— cái quỷ chứ! Sao cô có thể không hề nhúc nhích, mà có thể nghiền một con thú thành bụi phấn được?



"Ngươi... Ngươi muốn nghe ngóng tung tích của ai?"



Rốt cuộc có thú không nín được.



Sơ Tranh liếc hắn một cái: "Đồ Yếm."



"..."



"..."



Toàn bộ thế giới giống như an tĩnh lại.



Cũng chỉ có một ít thú nổi danh không sợ chết, dám đi khiêu chiến Đồ Yếm mới dám đi dò la tung tích của hắn, thú còn lại hận không thể cách Đồ Yếm xa vạn dặm, đời này cũng không muốn đụng tới hắn.



Hiện tại Phượng Hoàng này, lại muốn nghe ngóng tin tức của hắn?



"Cái kia... Chỉ cần thăm dò được tung tích của Đồ Yếm, ngươi sẽ cho ta Long tinh?"



Không thể uống một ngụm máu Phượng Hoàng, thì lấy được Long tinh cũng tốt!



"Ừ."



"Không cần... Bắt sao?"



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Ngươi bắt được sao?"



"..." Bắt không được.



Ai dám đi bắt chứ!



Chúng thú thấp giọng thảo luận.



"Chỉ là tìm tung tích của hắn, hẳn sẽ không có việc gì đâu."



"Ta vẫn muốn uống máu Phượng Hoàng."



Chúng thú nhìn con vừa nói chuyện: Ai mà không muốn chứ!!
Mặc kệ, đều thử một chút xem, luôn có một cách có thể làm được.



Thế là Nguyên Ninh bị Sơ Tranh chơi đùa đến mất hơn nửa cái mạng.



-



"Đại Vương, bên ngoài hình như..."



Thôn Tượng tiến vào, nhìn thấy máu trên mặt đất, mấy từ phía sau giống như kẹt lại trong cổ họng.



Trước mặt Sơ Tranh có một viên đá màu máu giống như bảo thạch trôi nổi, Thôn Tượng tiến vào cũng cảm giác được uy áp, hai chân phát run, không theo khống chế quỳ sập xuống đất.



"Bên ngoài thế nào?" Sơ Tranh tiếp lấy viên đá kia, quay đầu nhìn Thôn Tượng.



Phượng Hoàng thạch vừa thu lại, Thôn Tượng liền cảm thấy áp lực trên thân biến mất.



Hắn liếc mắt nhìn Nguyên Ninh cả người đầy máu nằm trong góc, không biết sống chết một chút, nuốt một ngụm nước bọt.



"Có... tin tức của Đồ Yếm."



Sơ Tranh gật đầu, bảo Thôn Tượng trông coi Nguyên Ninh.



Phượng Hoàng Thạch đã lấy ra được, nhưng Phượng Hoàng tinh huyết làm cách nào cũng không lấy ra được.



Nhưng lấy về được một thứ, vẫn rất vui vẻ.



Có thú mang đến tin tức của Đồ Yếm, nghe nói từng xuất hiện ở trăm dặm phía đông.



Có thú từng cùng hắn giao thủ, Đồ Yếm mà quá khứ sẽ không để lại người sống, lần này lại lưu lại người sống, hình như bị thương.



Tin tức này không chỉ truyền đến chỗ Sơ Tranh, mà rất nhiều thú đều truyền ra.



Đồ Yếm bị thương!



Tin tức này làm cho cả Hồng Hoang phấn chấn.



Thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn!



Sơ Tranh lập tức mang theo Nguyên Ninh chạy tới.



Nhưng chỗ kia chỉ có vết tích đánh nhau lưu lại, Sơ Tranh đi theo tin tức dọc đường, cuối cùng tới một khu chợ bị phá đến không còn hình dạng.



Vực sâu không đáy hình chữ T chia chợ phiên thành mấy mảnh.



Sơ Tranh đứng ở biên giới vực sâu, trong vực sâu dường như còn lưu lại khí tức của Đồ Yếm, rất nhạt... Gần như sắp biến mất.



"Đại vương, ta hỏi rồi, có thú nói, trông thấy một đám thú chạy qua bên kia."



Thôn Tượng chỉ vào dãy núi cách đó không xa.



Hắn nuốt một ngụm nước bọt: "Chỗ đó là... địa bàn của hung thú Ly Tranh."



Hung thú trong Hồng Hoang rất nhiều, nhưng Hung thú có thể có địa bàn của riêng mình, thì đó nhất định phải là Hung thú có thực lực siêu mạnh.



Ly Tranh chính là Hung thú như vậy.