Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

Chương 68 : Mê án cung đình [9]

Ngày đăng: 18:02 19/04/20


Edit: Kiri



Công Tôn Sách đi rồi Phi Yến cũng không có cảm giác gì nặng nề lắm nhưng mất mát thì vẫn thấy một chút.



Trời rất lạnh làm ngày nào nàng cũng phải mặc thật dày, cũng khiến nàng nhớ hệ thống sưởi của hiện đại vô cùng.



Nhìn trời đang đại tuyết bên ngoài, Phi Yến cười hì hì khoác áo choàng thật dày đi ra ngoài, nàng ở trong phòng lâu quá nên cũng cảm thấy khá là đè nén, tuy rằng trời đã tối nhưng vẫn muốn ra ngoài hít thở chút không khí.



Người trong viện không nhiều lắm, vào đông luôn như thế huống chi lúc này đã muộn.



Nàng chậm chạp bước đi một mình, đang đi thì nghe phía trước mơ hồ có tiếng khóc, nếu là người bình thường thì có khi đã bị dọa chết nhưng Phi Yến lại không phải người bình thường.



Ngay cả trộm mộ cũng đã làm thì có gì mà sợ, nàng đi về phía phát ra tiếng, không chỉ vậy còn bước nhẹ hơn.



Quả nhiên, mấy chuyện chuyện ma quái trên thế giới này đều không có, chỉ thấy một nha hoàn còn nhỏ tuổi đang hóa vàng ở đó, không chỉ vậy còn đang khóc thút thít.



“Sao ngươi khóc?”



Chắc do nàng đột nhiên xuất hiện, nha hoàn kia kinh sợ hét lên một tiếng, sau khi thấy người tới là ai thì lập tức quỳ xuống dập đầu.



“Tam tiểu thư, nô tỳ…. nô tỳ không cố ý hóa vàng đâu ạ.”



“Ngươi đang tế bái ai?”



Nha hoàn hơi hoảng sợ nhìn Phi Yến, lập tức trả lời: “Không… không… không có ai.”



Phi Yến hỏi thử: “Thải Hà?”



Quả nhiên nha hoàn kia sững người, lập tức rơi lệ đầy mặt, không ngừng cầu xin: “Tam tiểu thư, nô tỳ sai rồi, nô tỳ sai rồi, nô tỳ sẽ thu dọn ngay, nô tỳ không cố ý.”



Phi Yến thấy nàng như thế thì biết mình đoán đúng rồi, hôm nay là ngày cúng tuần cho Thải Hà.



“Sao ngươi lại tế bái ở đây?”



Thấy Tam tiểu thư không giống như muốn trách tội nhưng nha hoàn cũng không dám thả lỏng: “Thật sự nô tỳ không cố ý.”



“Nếu ngươi muốn yên lành thì nói thật đi.” Nàng bình tĩnh nói.



Nha hoàn thấy Phi Yến kiên quyết truy hỏi lại còn uy hiếp thì mới mở miệng: “Trước khi… trước khi vào cung, Thải Hà có quan hệ rất tốt với nô tỳ, nô tỳ.. chỉ.. chỉ nghĩ nàng ấy đã mất, tuy rằng nàng ấy làm sai nhưng…. nhưng cũng không thể để nàng ấy thành cô hồn dã quỷ không ai cũng bái…….” Nàng tiếp tục khóc.
Nếu Bảo Thiện đã bị Thu Yến mua chuộc, nếu Thu Yến dùng Tam Hoàng tử uy hiếp Du phi vậy thì kết quả Du phi im lặng không nói là có thể hiểu được, nàng ấy dùng mạng mình để bảo vệ con.



Càng nghĩ, Phi Yến càng cảm thấy đáng sợ, cảm thấy lạnh như băng.



Dùng hai cung nữ để mưu hại nàng, Phi Yến nghĩ đến đây lại cảm thấy lạnh lẽo khắp người, nếu lúc ấy Thu Yến đã có hậu chiêu thì chắc chắn sẽ không làm sao, còn nàng đi thẩm vấn hai cung nữ kia sẽ bị liên quan đến vấn đề diệt khảu, dù Thu Yến vô tội cũng không thể chứng minh nàng vô tội.



Dường như mọi thứ đều trở nên hỗn loạn.



Phi Yến nghĩ một lát rồi định đi tìm Bao Chửng, nhưng đi đến cửa lớn thì ngừng bước.



Chuyện này không thể khiến bọn họ cũng bị quấn vào được.



Lần đầu tiên Phi Yến cảm thấy bất lực và hoảng loạn như vậy.



Nàng bắt bản thân mình phải tỉnh táo lại, đi quanh viện một vòng, đi đến mức lạnh hết cả người, để cho đầu óc tỉnh táo.



Lúc quay về phòng, nàng đã không còn mờ mịt bất lực như vừa nãy.



“Kìa, Cha? Sao cha lại ở đây?”



Thái Sư đang ngồi trong phòng đợi nàng.



Thấy hai má Phi Yến đỏ lên vì lạnh, Bàng Thái Sư nén giận: “Sao ra ngoài không biết mặc nhiều y phục một chút, nghĩ bây giờ còn là mùa thu à. Trời tháng ba gió lạnh buốt xương.”



Phi Yến nở nụ cười, lấy áo choàng mặc vào rồi cầm một chén trà nóng uống cho ấm người.



Nàng mở miệng: “Con muốn biết chân tướng.”



Bàng Thái Sư hơi sửng sốt, ánh mắt chợt lóe lên: “Chân tướng gì? Con đang nói bậy bạ gì thế, lạnh đến váng đầu rồi sao?”



Phi Yến không hề dao động: “Chân tướng vụ án Tam Hoàng tử bị hại.”



“Không phải con đã biết chân tướng sao? Cũng là do con tìm ra sự thật, giờ lại hỏi cha?”



Phi Yến cười, nhưng trong nụ cười đã có tia chua sót: “Phụ thân, con không phải là trẻ con ba tuổi, con biết, chuyện này có chân tướng khác, nhưng con không rõ, để hai cung nữ kia mưu hại con là ý của ai?”



Bàng thật không ngờ Phi Yến sẽ nói như thế, mặt biến sắc: “Phi Yến, con…….”