Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

Chương 7 : Cha con tâm tình

Ngày đăng: 18:01 19/04/20


 Edit: Yukira



            Beta: Kiri



“Phụ thân, dù có lấy chồng không thì chẳng phải là quá sớm khi nói đến chuyện này sao? Nhưng con lại cảm thấy lạ là sao người lại nói tin bọn họ lên kinh cho con biết.” Nàng cười đi vòng qua phía sau Bàng thái sư, đấm vai cho ông.



Hừ lạnh một tiếng, lúc này Bàng thái sư giống như một lão ngoan đồng.



“Ta vẫn luôn phái người để ý bọn chúng, xế chiều hôm nay đã vào kinh, theo ta đoán, chắc ngày mai bọn chúng sẽ tìm con.”



“Phụ thân, Phi Yến không còn là một đứa trẻ nữa rồi, con có thể tự quyết định rất nhiều chuyện. Bọn họ tới tìm con thì sao chứ? Đều là người quen, con không thể không gặp bọn họ. Cha lo lắng con lấy chồng rồi sẽ chạy mất ư? Sống ở phủ Thái sư tốt như vậy, tại sao con lại muốn sống cuộc sống không dễ chịu chứ?” Nàng đùa.



Hoài nghi quan sát con gái của mình một chút, Bàng thái sư tiếp tục hừ lạnh: “Hay là con vẫn nhớ mãi không quên tên tiểu tử kia?”



Lúc này Phi Yến lại cười rất vui vẻ, cha nàng thật sự rất giống một lão ngoan đồng a.



“Phụ thân, trí nhớ của người thật không tốt, lẽ nào người đã quên rồi sao? Con không còn nhớ rõ chuyện lúc trước nữa mà. Dù trước đó có tình ý thì bây giờ cũng đã tan thành mây khói. Con không dám chắc sau này có thích hắn thêm lần nữa không, nhưng bây giờ, tạm thời sẽ không. Chuyện sau này ai có thể nói trước được chứ? Không ai có thể chạy đến phía trước mà xem được.”



“Có thể con vẫn sẽ thích hắn.” Lúc đầu, Bàng thái sư vẫn rất hoài nghi đứa con gái này, ông chỉ nghĩ đây là một mánh khóe khác của Phi Yến, nó là một đứa trẻ nghịch ngợm, không biết có phải là giả vờ mất trí nhớ để lừa mình rồi lén ra ngoài gặp đám người Công Tôn Sách kia không?



Thế nhưng thời gian trôi qua, càng ngày càng không giống thế, nhưng ông vẫn chưa quen với việc con gái mình mất trí nhớ.



Không chỉ có ông, ngay cả Bàng Thống cũng cho là như vậy.



Đây cũng là lý do ông liên tục nói chuyện này với nó.



“Cha, con mới phát hiện ra người rất hay để tâm vào chuyện vụn vặt đó. Quá để tâm vào chuyện vụn vặt, rất dễ già.” Nàng mỉm cười nói.



Bàng thái sư trừng mắt nhìn con gái mình, càng ngày càng khác, còn dám cười ông.
Lúc này Bàng thái sư cảm thấy rất kỳ quái, sao lại không kỳ quái được? Gần đây mọi chuyện đều rất kỳ quái.



Đầu tiên là Bàng thống được phái đi, nhưng cô nương kia cũng rất kỳ lạ, một cung nữ thì ra ngoài thế nào được? Hơn nữa còn có thể giết đại nội thị vệ võ công cao cường.



Bao Chửng vừa vào kinh đã bị gọi vào cung, có đúng hay không có cái gì, là bọn hắn có khả năng biết đến?



Bàng thái sư nghi hoặc.



Đến giờ sự nghi ngờ của ông đã lên đến đỉnh điểm, bởi vì, Bàng thống đã trở về.



Bàng thống bị thương, được đưa về.



Cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là bị thương ở đùi nhưng hoàng thượng có lệnh, cho hắn trở về tĩnh dưỡng, chuyện lần này, hắn không cần tiếp tục nữa.



Ngoại trừ Bàng thống, còn có một đại nội thị vệ khác có quan hệ khá tốt với Bàng Thống là Chu Kính cũng bị thương.



Lần này Bàng Thống bị thương, là vì cứu Chu Kính, nói cách khác, nếu không có Bàng Thống, sợ là Chu Kính đã bỏ mạng tại đó.



Phi Yến nghe nói ca ca bị thương quay về, kinh ngạc chạy vội qua.



“Ca...” Bàng thái sư đã ở chỗ Bàng Thống.



Thấy nàng nóng nảy chạy tới, nhíu mày: “Con… đến khi nào thì cái tính nóng nảy này mới thay đổi được?”



Bàng thống cười: “Muội muội cũng là quan tâm con thôi mà.”



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lăn qua lăn lại xin cất giữ a ~~~