Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

Chương 8 : Bàng Thống bị thương

Ngày đăng: 18:01 19/04/20


 Edit: Yukira



            Beta: Kiri



“Vẫn là ca ca hiểu muội.” Phi Yến đi đến gần xem chân Bàng Thống.



Trên đùi hắn, quả nhiên là bị trúng tên.



“Ca ca bị trúng tên ngay đùi ư?” Nàng cảm thấy kỳ quái.



Mấy ngày gần đây, Bàng Thống đã không còn coi muội muội của mình là một tiểu cô nương không rành thế sự nữa, gần đây, nàng đã trở nên lợi hại hơn nhiều, tuy vẫn giống như trước đây, nhưng đã có nhiều hơn mấy phần nhạy bén và bình tĩnh.



“Thân thủ của ca tốt như vậy, mà cũng bị thương sao?”



Phi Yến tuyệt đối chỉ là vô tình nói ra câu này, nhưng Bàng Thống lại nghe ra thâm ý khác.



Liền ra lệnh cho hạ nhân lui ra ngoài.



Bàng Thống định thần nhìn Phi Yến: “Muội muốn nói cái gì?”



Phi Yến hơi sửng sốt một chút, nhưng lập tức phản ứng lại, há hốc miệng vì suy nghĩ vừa nảy ra trong đầu mình.



“Ca, ca, ca cố ý?”



Bàng Thống thấy nàng như vậy, cũng biết là mình đa tâm. Thở phào một hơi, ai bảo gần đây nàng biểu hiện nhạy bén như thế, nếu không hắn cũng sẽ không nghi ngờ.



“Thống, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Bàng thái sư không hề nghi ngờ nữ nhi.



Nếu đã biết, vậy thì để cho nàng ở lại đi, nếu không để nàng tò mò rồi tự mình tùy tiện đi tìm hiểu thì càng không ổn.



“Thật ra con đã muốn trở về lâu rồi, nhưng không có cơ hội thích hợp. Đúng lúc thấy Chu Kính gặp nguy, vì vậy con liền lao tới cứu hắn. Mặc dù Chu Kính chỉ là một ngự tiền thị vệ nho nhỏ, nhưng thế lực sau lưng hắn tuyệt đối đáng giá để chúng ta lôi kéo. Cái ân cứu mạng này, chắc chắn hắn sẽ cực kỳ cảm kích con, mà con lại có thể thuận tiện rút lui, một mũi tên trúng hai con chim, bị thương cũng đáng giá.”



“Thân thể bị thương cha mẹ đau lòng, nếu như có sai sót gì, thì con có nghĩ tới hậu quả hay không? Vậy mà con lại xem như trò đùa.” Bàng thái sư răn dạy.



“Con biết sai rồi.”
“Phụ thân, con đi gặp bọn họ một chút.”



Bàng thái sư hừ lạnh một tiếng.



“Phụ thân, con đi ra ngoài nha.” Nàng biết Bàng thái sư không thích đám người này, thế nhưng với bản thân nàng mà nói, thật ra những người này, đều không phải là người xấu.



Bất kể là Bàng thái sư, Bàng Thống, hay Bao Chửng, Công Tôn Sách, Triển Chiêu, chỉ có thể nói, lập trường của bọn họ khác biệt, cách nhìn thế sự cũng khác biệt, thế nhưng…..



Nếu như nói một trong số họ là kẻ không ra gì, thì tuyệt đối không phải.



Thấy Phi Yến ra ngoài, Bàng thái sư hơi sầm mặt.



Bàng Thống ở bên cạnh liền khuyên giải: “Phụ thân cũng không cần gò bó Phi Yến quá mức, con thấy, muội muội không phải là loại người mơ hồ không rõ đâu.”



Hắn đã quan sát, muội muội tuyệt đối không phải là người có tính cách quá xúc động như lúc trước, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn còn hơi lộ ra bản tính của mình, nhưng dường như đã thật sự trưởng thành rồi.



“Ta cũng biết gần đây nó đã khôn khéo hơn rất nhiều, nhưng chung quy thì vẫn là một đứa bé gái thôi.”



Nhớ tới một câu nói, Bàng Thống mỉm cười nói: “Ai nói nữ tử không bằng nam.”



Cho rằng con trai lại đùa giỡn.



Bàng thái sư trừng mắt nhìn hắn.



“Phụ thân, thật ra con thấy muội muội không còn là đứa trẻ nữa rồi, có suy nghĩ của riêng mình, chúng ta không thể áp đặt quan điểm của mình lên người nàng được.”



Bàng Thống khuyên cha mình.



Còn hơn cả Bàng thái sư, Bàng Thống càng cưng chiều cô muội muội này, cũng phóng túng nàng hơn nhiều.



Từ nhỏ đến lớn đều như thế, chỉ cần là nàng gây họa, cuối cùng sẽ luôn có người chịu trách nhiệm cho nàng, cầu tình cho nàng.



Cho nên bây giờ nàng mới có tính cách như vậy.