Xuyên Thành Em Gái Vai Ác
Chương 63 : Do dự
Ngày đăng: 11:44 30/04/20
Lúc này Thẩm Tiêu chính thức bộc bạch, nhưng rốt cuộc Thẩm Du cũng chưa hồi đáp rõ ràng.
Cô không gật đầu đáp ứng, cũng không dứt khoát cự tuyệt như lần trước.
Bởi vì, Thẩm Du hơi hoảng.
Thẩm Tiêu thuộc dạng tính cách biến thiên, khi thì hung thần ác sát, khi thì hoạt bát rộng rãi, khi thì gian trá giảo hoạt...Tóm lại, cô gặp qua rất nhiều gương mặt khác nhau của hắn.
Chỉ có, Thẩm Du từng thấy qua hắn như bây giờ: thành kính lại yếu ớt.
Làm cho cô thiếu chút nữa quên mất sự thật hắn chính là tên xà tinh bệnh một bụng ý đồ.
Thẩm Du bị ôm siết lấy, cảm thụ được độ ấm cơ thể trên người Thẩm Tiêu, chóp mũi cũng là nhàn nhàn quanh quẩn mùi khói.
Cô ngửa đầu nhìn lên trần nhà mà nghĩ, hắn hôm nay hẳn là hút không ít thuốc, xem ra trước đó tâm tình xác thật không tốt.
Thẩm Du cũng không biết nên đẩy ra hay là vỗ vỗ lưng hắn vài cái, cho hắn một chút an ủi, nhưng mà hiện tại mở miệng nói lời an ủi, giống như có chút lỗi thời.
Thẩm Tiêu đêm nay đặc biệt hiểu chuyện, nghiêm túc bộc bạch xong cũng không có bá đạo ngang ngược mà muốn cô đáp lại ngay.
Hắn chỉ phi thường săn sóc mà nói "Em cứ chậm rãi mà cân nhắc, không cần sốt ruột trả lời, chúng ta còn có rất nhiều thời gian."
Thẩm Tiêu nói xong liền tay chân nhẹ nhàng đem cô đặt lên giường, lại ở ấn đường in lại một nụ hôn, sau đó mới xoay người rời đi, trước khi ra cửa còn thực chu đáo mà tắt đèn, kéo rèm lại.
Thẩm Du ngơ ngác nhìn bóng dáng cao lớn của hắn bị ván cửa ngăn cách, đột nhiên lặng lẽ thở dài.
Cô nhích người về sau nằm bãi trên giường, nâng lên cánh tay che đi đôi mắt.
"Quả thực chết người..."
Xà tinh bệnh mà nghiêm túc lên, lực sát thương thật sự rất lớn!
Cô thế nhưng không có cách nào phản ứng giống như trước đây, thật đúng lý hợp tình mà cự tuyệt hắn!
***
Hôm nay, mới sáng sớm Thẩm Du liền khập khiễng đi xuống lầu.
Miệng vết thương tuy rằng còn đau, nhưng kỳ thật cũng không ảnh hưởng đến việc đi lại, chỉ là mỗi lần bước chân hơi dài sẽ đau một chút.
Nhưng mà, chỉ cần nghĩ tới lịch trình của ngày hôm nay, cô cảm thấy chính mình có thể cắn răng chịu được.
Còn có hai ngày nữa là đến Tết, hôm nay chú Lý nói muốn đi dạo siêu thị mua đồ, kỳ thật trước đó đã mua sắm không ít, bên công ty cũng chuyển tới rất nhiều vật dụng, nhưng chú Lý vẫn cảm thấy chưa đủ.
Chú Lý nói, năm nay cùng những năm trước không giống nhau, cho nên muốn vô cùng náo nhiệt mà ăn Tết.
Thẩm Du ít nhiều có thể lý giải, bởi vì trước kia Thẩm Tiêu âm dương quái khí, cô lại suốt ngày ru rú trong phòng, trong nhà một chút nhân khí đều không có.
Hiện tại cô trở nên hoạt bát, Thẩm Tiêu cũng không thường xuyên phát bệnh, này hẳn là năm đầu tiên chú Lý trải qua được nhẹ nhàng thanh thản nhất từ trước đến nay.
Lúc trước hắn cũng không đặt nặng chuyện yêu đương, cho dù ở trên thương trường hô mưa gọi gió thế nào, chỉ cần đụng tới phương diện cảm tình thì Thẩm Tiêu liền luống cuống.
Ở chung lâu như vậy, Thẩm Du sớm đã nhìn ra điểm này.
Kỳ thật Thẩm Tiêu vẫn luôn như vậy cũng khá tốt.
Không biết yêu là cái gì, liền sẽ không dễ dàng bị tổn thương, như vậy rất đúng với hình tượng xà tinh bệnh của hắn.
Nhưng mà hiện tại Thẩm Tiêu lại muốn nhún tay vào đống chàm này, vậy liền rất khó, cho nên ban đầu biểu hiện có vụng về bao nhiêu, theo lý mà nói là đều có thể tha thứ.
Thẩm Du nghĩ, không lẽ thật sự muốn cô cầm tay dạy bảo người này yêu đương hay sao?
Cô có thể tiếp thu hắn, cùng hắn ở bên nhau thật không?
Đây là lần đầu tiên Thẩm Du rõ ràng cảm nhận được "tâm loạn như ma" là như thế nào.
Kỳ thật chính bản thân cô cũng không có kinh nghiệm gì phong phú, lúc còn ở Học Viện Múa cô có cùng một vị sư huynh yêu nhau hai năm, nhưng mà sau khi người kia tốt nghiệp, tự nhiên bọn họ cũng chia tay.
Về sau Thẩm Du tiến vào giới giải trí, người theo đuổi thì có nhiều nhưng cô cũng không gật đầu với ai cả.
Giờ phút này tâm tình Thẩm Du thật sự phức tạp.
Ngay từ đầu cô rõ ràng là có thể thẳng thừng cự tuyệt Thẩm Tiêu, nhưng hiện hắn nghiêm túc mà tiếp tục theo đuổi như vậy, cô bỗng dưng không biết làm sao bây giờ.
Thẩm Du hiểu bản thân không nên kéo dài, hẳn phải chóng làm ra quyết định, bằng không như vậy đối với Thẩm Tiêu cũng là một loại thương tổn.
***
Đêm ba mươi, cả nhà vô cùng náo nhiệt mà ăn bữa cơm đoàn viên.
Chân của Thẩm Du đã đỡ chút, cho nên chú Lý cũng đồng ý cho cô uống một ít rượu.
Thẩm Tiêu đem một chai rượu nho niên đại không cao lắm lấy ra tới, ba người đều uống lên không ít.
Sau còn ngại không đã ghiền, hắn lại đi lấy thêm một chai khác.
Kỳ thực Thẩm Du cũng không dám uống nhiều, cô phát hiện thân thể này tửu lượng quá kém, hẳn là chưa bao giờ chạm qua bia rượu đi.
Chú Lý lúc này đã ngà ngà say, bước chân chập choạng đi về phòng xem tiết mục đón năm mới.
Thẩm Du nhìn Thẩm Tiêu còn đang ngồi uống rượu một mình, do dự hồi lâu mới dám lên tiếng.
"Anh, anh cứ coi em là em gái cả đời, không được sao?"
Thẩm Tiêu vốn dĩ đang cầm ly champagne trên tay, cô vừa nói ra những lời này, chỉ nghe "răng rắc một tiếng.
Ly rượu bị hắn bóp nát.