Xuyên Thành Vai Ác Phải Sống Làm Sao

Chương 116 :

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Ngoài phòng mưa to tầm tã, tiếng sấm ầm ầm giống như đánh vào bên tai, từng tiếng vang lên khiến người ta kinh hãi run sợ, mưa rơi xuống như trút nước, giữa đất trời chỉ còn những tiếng “rào rào” vang lên.



Loại thời tiết này tuyệt nhiên không thể ra ngoài hái quả dại, vì để lấp đầy bao tử, Tiêu Dư An từ cái xó xỉnh nào đó lôi túi gạo bị thất sủng đã lâu kia ra, quyết định thử nấu cháo một lần nữa.



Lần này Tiêu Dư An đã học được một bài học, không thả gừng vào cháo nữa.



Nhưng mà, hắn lại thả tỏi vào nồi cháo…



Đợi đến khi nấu xong, Tiêu Dư An nếm thử một tiếng.



Ờm.



Còn không cả bằng thả gừng!!!



Khó ăn quá!!!



Tiêu Dư An vô cùng đau đớn, trong lòng khiển trách cái sự lãng phí lương thực của mình không thôi, đang muốn đem toàn bộ cháo đổ sạch thì Yến Hà Thanh đột nhiên mở miệng: “Nấu xong rồi à?”



Tay Tiêu Dư An nhịn không được mà run một cái, vừa rồi mới có một màn như vậy xong, bầu không khí giữa hai người hiện tại đối với Tiêu Dư An mà nói có mười phần quỷ dị cổ quái, Tiêu Dư An ngượng ngùng đáp: “Rồi, nhưng mà khó ăn lắm, ta đang nghĩ xem có cách nào khác để làm đồ ăn không.”



Nào biết Yến Hà Thanh lại lần mò ngồi xuống cạnh bên: “Không sao, múc cho ta một bát.”




Bỗng nhiên có một tia sét xẹt ngang qua đường chân trời, ánh sáng bạc khiến người chói mắt,, Yến Hà Thanh trông thấy cách đó không xa có một thân cây to bằng nửa cánh tay đang từ trên vách núi hướng về phía Tiêu Dư An mà lăn xuống! Mà chỗ nó lăn xuống lại vừa đúng là điểm mù của Tiêu Dư An! Hắn hoàn toàn không có phòng bị!



Đôi mắt Yến Hà Thanh đột nhiên co lại, không chút do dự, mũi chân điểm nhẹ một cái, phi thân tiến lên.



Tia sét qua đi, thế giới lại lần nữa lâm vào hắc ám, tiếng sấm rền vang nổ tung bên tai Tiêu Dư An, trong thoáng chốc ngoại trừ tiếng sấm ra hắn chẳng còn nghe được bất cứ thanh âm nào, chỉ cảm thấy lỗ tai ẩn ẩn đau.



Dĩ nhiên, hắn cũng không nhìn thấy, nghe thấy, ở cách hắn không xa, Yến Hà Thanh dùng tấm lưng mình ngăn lại thân cây vừa lăn xuống ấy.



Lực xung kích to lớn cơ hồ muốn đem lục phủ ngũ tạng của Yến Hà Thanh đảo lộn, thoáng cái hắn đã bị đẩy ngã lăn trên mặt đất, thuận theo dốc núi lăn xuống vài vòng mới giữ vững được thân thể, nước mưa lạnh buốt vô tình cướp đi nhiệt độ thân thể của Yến Hà Thanh, xối đến khiến hắn không có cách nào mở to mắt.



Miệng Yến Hà Thanh mở rộng muốn hít sâu vào một hơi, nhưng mưa như trút nước, chặn lấy mũi miệng của hắn khiến hắn toàn thân phát lạnh. Yến Hà Thanh dùng cánh tay chống lên mặt đất, lảo đảo muốn đứng lên đi trở về chỗ trước đó Tiêu Dư An bảo hắn đứng chờ, thế nhưng khi hắn vừa mới đứng dậy, tim phổi giống như bị đảo lộn lại với nhau giống như bị lưỡi dao cắt ra, đau đến mức không có cách nào hô hấp.



Hoa mắt, ù tai, Yến Hà Thanh gấp gáp thở hổn hển mấy cái, bỗng nhiên nghe thấy Tiêu Dư An đang gọi hắn.



Thanh âm kia trộn lẫn với tiếng mưa rơi cùng tiếng sấm, chợt xa chợt gần, nghe có chút không chân thực.



Yến Hà Thanh đè lại đau đớn trong ngực, lần theo phương hướng âm thanh mà nhìn, muốn đáp lại, thế nhưng thanh âm còn chưa phát ra, yết hầu đã ngòn ngọt, lập tức phun ra một búng máu. Sau đó nữa, trời đất quay cuồng, ý thức mơ hò, Yến Hà Thanh cứ như vậy mà ngã sấp xuống.Editor: Dạo này t sắp thi đến nơi, cứ phải chuẩn bị đề cương với ôn tập các thứ nên chắc mỗi ngày 1 chương thôi he, để qua hết tuần sau thi xong đã rồi mới lại đăng nhiều nhiều đc.



Chúc mn thi tốt nhé!