Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ

Chương 44 :

Ngày đăng: 09:00 18/04/20


Editor: Hạ Cẩn



Nguyễn Thu Thu yên lặng kiểm tra lại số đồ trong tủ lạnh, bò bít tết hẳn là hôm qua mới mua, trước đó trong nhà không hề có bò bít tết, rượu vang và nến đương nhiên cũng vậy, nguyên liệu nấu ăn và dụng cụ đều có hai phần.



Tất cả mọi chuyện đều phát sinh ở lúc cô đang làm việc.



Cho nên ——



Nguyễn Thu Thu tính đi tính lại cũng chỉ có vài khả năng.



Thứ nhất, Trình Tuyển vốn dĩ không hề đi công tác mà thừa dịp cô không ở hẹn bạn gái tới nhà ăn bữa tối dưới ánh nến.



Thứ hai, chuyến công tác của Trình Tuyển bị hủy cho nên quyết định hẹn bạn gái tới nhà bữa tối dưới ánh nến



Thứ ba, Trình Tuyển có bạn gái.



"..."



Nguyễn Thu Thu tỏ vẻ không thể dựa vào phán đoán và chứng cứ ít ỏi để định tội một người nào đó, cô nhất định phải tìm ra chứng cứ thuyết phục. Cô khép cửa tủ lạnh lại, Thu Sherlock Homes online, ánh mắt sắc như tia chớp, nhanh chóng tìm ra các dấu vết trong gian phòng.



Phụ nữ mà cẩn thận lên thì thực đáng sợ. Nguyễn Thu Thu xem xét cửa ra vào, phát hiện trên mặt thảm có hai vết bùn đất đã khô, vết giày của cô và Trình Tuyển lưu lại thì ướt sũng. Tối hôm qua tuyết mới rơi, thảm đã được giặt, đây chắc chắn là dấu vết của người thứ ba.



Sau đó, Nguyễn Thu Thu lại thành công tìm được vài cọng tóc trên ghế sô pha và trên bàn ăn, không dài, màu đen.



Trong đầu Nguyễn Thu Thu lập tức hiện lên hình ảnh một cô gái tóc ngắn.



Đang lúc Nguyễn Thu Thu tưởng tượng ra tình cảnh hai người âm thầm qua lại, Trình Tuyển đã thay một chiếc áo ngủ rộng rãi, xoa xoa mắt, biếng nhác đi ra khỏi thư phòng.



Hai người bốn mắt nhìn nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ.



Nguyễn Thu Thu: "!"



Trình Tuyển: "?"



"Tôi cảm thấy chúng ta nên chính thức giải đáp vấn đề này, " Nguyễn Thu Thu vỗ bàn một cái, chững chạc đàng hoàng, "Lúc trước chúng ta vẫn chưa bàn bạc cẩn thận vấn đề này, nếu như một trong hai người có người mình thích, vậy thì có thể gặp nhau cũng có thể chia tay đúng không?"



"..."



Ánh mắt Trình Tuyển bỗng nhiên trở nên hơi kỳ quái, mới đó vẫn là mông lung không tập trung nhưng lời Nguyễn Thu Thu còn chưa dứt, nháy mắt đã chuyển thành sắc bén nhìn chằm chặp vào cô.



Bỗng nhiên bị nhìn chằm chằm như thế, có chút dọa người. Nguyễn Thu Thu giật nảy mình, lập tức nhận ra, không đúng, là Trình Tuyển không tuân thủ ước định, sao cô lại phải chột dạ chứ?



Nguyễn Thu Thu đứng thẳng người, tranh thủ dùng khí thế áp bách đối phương.



"Anh còn nhớ không?"




"Cô bé à, cô không biết chơi thì đừng chơi nữa."



"Với kỹ thuật này của cô nên treo máy thì hơn."



Nguyễn Thu Thu: "... Muốn chết à."



Cô đang định đi mua dụng cụ để về đánh cho bọn họ một trận tơi bời thì vừa vặn Trình Tuyển từ thư phòng đi tới. Nguyễn Thu Thu ai một tiếng, quên mất chuyện mình vẫn đang tức giận, vội vàng gọi anh lại: "Anh biết chơi trò này không? Nhanh tới giúp đây giúp tôi đi!"



Trình Tuyển một tay đút túi, vẻ mặt lười nhác đi đến bên cạnh Nguyễn Thu Thu, đúng lúc nghe được một giọng nam bỉ ổi: "Em gái à, em gọi anh một tiếng chồng, anh sẽ đưa ngươi tám lần kính."



Nguyễn Thu Thu đột nhiên cảm nhận được một cỗ sát khí.



Phía sau lưng cô run lên, da gà da cóc nổi hết cả lêm. Ghế sô pha nhún xuống, Trình Tuyển ngồi xuống bên cạnh của cô, trên người anh còn mang theo hương vị tươi mát sau khi tắm rửa, một giây sau, hương vị tươi mát kia hòan toàn bao phủ lại toàn thân Nguyễn Thu Thu.



Một tay quàng qua vai phải Nguyễn Thu Thu, khuỷu tay trĩu nặng đặt trên vai của cô, hai người rất gần nhau, Nguyễn Thu Thu quay đầu, suýt nữa đụng phải cổ anh, cô không khỏi căng thẳng.



Trình Tuyển cầm điện thoại di động lên, ngắn gọn nói một tiếng: "Nhìn xem."



Nguyễn Thu Thu nhơ ngác: "Nhìn cái gì?"



Ngón tay Trình Tuyển có thể nói là vô cùng linh hoạt rồi.



Nguyễn Thu Thu trợn mắt nhìn anh nhanh nhẹn đổi súng, thăm dò hai bên, chạy lêm hai bước, bắn một phát súng. Phát súng này bắn hụt, những người khác bắt đầu nhôn nhao cười nhạo nói: "Ơ ơ người đẹp tức giận sao? Nắm chắc súng vào nha!" Trình Tuyển mặt không có biểu tình, trong lúc đồng đội đang hi hi ha ha cười đột nhiên bịch một tiếng, bất ngờ bắn nổ đầu một người chơi.



Nguyễn Thu Thu: "!!!"



Các người khác cũng ngơ ngác, một hồi lâu sau mới lên tiếng: "Đậu móa! Vừa rồi có chuyện gì xảy ra vậy, không cẩn thận bắn trúng sao? Vẫn là mua bug vậy?"



"Ầm!"



Lại là một tiếng nữa, bắn chết một người chơi khác trốn ở góc tường đang chuẩn bị tập kích.



Các đội hữu bị phen này tao thao tác cả kinh trợn mắt hốc mồm.



Mới vừa rồi còn cười nhạo Nguyễn Thu Thu, nhất thời có chút ngượng ngùng. Đúng lúc này, họng súng của Trình Tuyển quay sang mấy người bọn họ, không đợi bọn họ load kịp, ném lựu đạn qua, nghỏe tại chỗ. Trong mic chỉ còn lại mấy lời chửi rủi không cam lòng của họ, Trình Tuyển đóng mic lại, báo cáo xong việc.



Nguyễn Thu Thu xem hết toàn bộ quá trình, kinh ngạc.



"Tôi cho là anh sẽ không chơi loại game xạ kích này chứ!"



Trình Tuyển bình tĩnh ừ một tiếng.



Chỉ là đối phó với mấy loại người bỏ đi này, dư sức.