Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 124 : Mùa đông dễ kiếm tiền

Ngày đăng: 23:49 21/04/20


Lôi Đại Cường nói xong, lý chính dựa theo lời ông viết thành văn thư, cũng đọc to một lần, tất cả đều không có ý kiến. Lôi Hướng Trí hỗ trợ sao chép văn thư thành mấy phần, lý chính, Lôi Đại Cường, Lôi Hướng Nhân, Lôi Hướng Nghĩa, Lôi Hướng Lễ và Lôi Hướng Trí đều ấn xuống dấu tay, mỗi người cầm một phần.



Lôi Hướng Trí nói được thì làm được, lúc này lấy tờ ngân phiếu một trăm lượng ra giao cho Lôi Hướng Nhân.



Lôi Đại Cường và Đỗ thị nóng mắt nhìn chằm chằm ngân phiếu.



Lôi Hướng Nhân nhận biết được vài chữ, nhưng vẫn giao cho lý chính giám định một lần mới yên tâm cất vào ngực, cùng Triệu thị nhìn nhau cười, đầu ngẩng cao, dùng lỗ mũi nhìn người, cảm giác hoàn toàn thay đổi.



Lý chính đứng dậy cáo từ, Tần Miễn và Lôi Thiết nhân cơ hội ra về cùng lý chính. (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Lôi Hướng Nhân vội mở miệng “Cha, nương, qua vài tháng nữa tiểu nương sẽ sinh, Tam đệ muội nay cũng có thân mình, cả nhà đông người ở chung rất chen chúc. Hiện tại ta liền đi mua một khối đất, tranh thủ xây nhà xong trước năm mới, chuyển ra ngoài.”



Lôi Đại Cường nhìn gã một lúc lâu, gật đầu.



Lôi Hướng Nghĩa thấp giọng nói: “Cha, nương, ta cũng sẽ mau chóng chuyển ra.”



Lôi Đại Cường nhíu mày “Ngươi chuyển ra thì ở đâu?” Lôi Hướng Nghĩa cười cười “Đa tạ cha quan tâm. Ta tính xây hai gian nhà gạch ở trước, chờ dư dả hơn chút sẽ tính tiếp.”



Dù gì cũng là nhi tử thân sinh của mình, Lôi Đại Cường vẫn đặt nó trong lòng “Hai gian phòng gạch làm sao đủ ở? Vầy đi, lão Nhị, ngươi cho Tam đệ ngươi mượn ít tiền, để hắn xây thêm hai gian nữa.”



“Cha, ngài đừng thấy một trăm lượng này rất nhiều, ta vừa phải xây nhà, vừa mua gia cụ, lại còn cho Đại Bảo, Nhị Bảo đi học, có chỗ nào không phải dùng tiền?” Lôi Hướng Nhân nghĩ cách cho Lôi Hướng Nghĩa “Tam đệ, không bằng ngươi đi mượn Đại ca, trong tay Đại ca Đại tẩu không thiếu tiền.”



“Phải đó.” Triệu thị phụ họa.



Lôi Hướng Nghĩa xua tay nói: “Không cần, ta đã quyết định, xây trước hai gian nhà gạch ở.”



Tiền thị không nói xen vào. Chuyện Tần Miễn, Lôi Thiết cho họ mượn mười lượng bạc, nàng sẽ không để lộ ra.
Tần Miễn, Lôi Thiết không để tâm. Nói thêm vài câu cùng Lôi Hướng Nhân, Triệu thị, Tần Miễn còn cảm thấy lãng phí nước miếng. Hắn dám cam đoan với tính tình của Lôi Hướng Nhân và Triệu thị, sớm hay muộn cũng gây ra chuyện lớn. Hắn đã nghĩ kỹ, muốn dần dần làm phai nhạt mối liên hệ giữa bọn hắn và Lôi Hướng Nhân, về sau chỉ cần có cơ hội thì cắt đứt luôn, tránh cho sau này bị liên lụy.



Lôi Tần Nhạc còn nói một sự kiện: Lôi Hướng Nhân, Lôi Hướng Nghĩa và Lôi Hướng Lễ hùn vốn làm than bị rạn nứt, chủ yếu là do Lôi Hướng Nhân lười biếng đốn ít củi, thời điểm nung than cũng thường xuyên không tới hỗ trợ. Lôi Hướng Trí đề xuất bọn họ đem bán phương thức nung than, trực tiếp chia tiền. Than nung theo công thức này chất lượng rất tốt, Lôi Hướng Nghĩa, Lôi Hướng Lễ vốn không đồng ý bán, sau bị Lôi Hướng Trí thuyết phục, tính làm thêm một đợt than nửa mới bán.



Chuyện này, Tần Miễn không hỏi thăm nhiều.



Gần đến tháng Chạp, Lôi Hướng Nghĩa và Lôi Hướng Lễ đưa tặng năm trăm cân than đến Du nhiên điền cư.



Hai người chủ động nói chuyện bán công thức làm than cho Tần Miễn, Lôi Thiết. Tiền bán công thức tổng cộng hai trăm lượng bạc. Lôi Đại Cường, Đỗ thị cho rằng, công thức này là Tần Miễn, Lôi Thiết cho bọn họ trước khi phân gia, nên tính vào tài sản chung. Hai trăm lượng bạc chia thành năm phần, Lôi Đại Cường, Lôi Hướng Nhân, Lôi Hướng Nghĩa, Lôi Hướng Lễ và Lôi Hướng Trí đều được bốn mươi lượng. Lôi Hướng Trí không nhận bốn mươi lượng này mà kiên trì phân cho Lôi Hướng Nghĩa, Lôi Hướng Lễ và Lôi Xuân Đào. Mười lượng cho Lôi Xuân Đào dùng để sắm đồ cưới, Lôi Hướng Nghĩa và Lôi Hướng Lễ mỗi người mười lăm lượng. Lôi Hướng Nghĩa, Lôi Hướng Lễ rơi vào đường cùng, đành nhận lấy, nhưng đều thầm quyết định lúc Lôi Hướng Trí tham gia thi Hương sẽ cho lại hắn ta.



Vào tháng Chạp, Tần Miễn, Lôi Thiết đưa đào vàng đóng lọ làm hồi mùa hè đến Song Hưởng lâu, định giá một lượng bạc một lọ, hạn chế mức tiêu thụ mỗi ngày, người đến mua chen đẩy không ngừng.



Rau củ trồng trong lều ấm của Du nhiên điền cư cũng bắt đầu chín muồi, cà chua đỏ au, rau hẹ rau dền xanh mượt, ớt xanh khổ qua xanh tươi, dưa leo non mát, cà tím mập mạp, bí đao to căng… um tùm tươi tốt. Mùa đông chủng loại rau củ ít, mỗi ngày ăn đi ăn lại mấy món, ai cũng tchán ngấy. Ngay khi rau củ mùa hạ xuất hiện trong thực đơn của Song Hưởng lâu, toàn bộ huyện Chiêu Dương oanh động. Cho dù một đĩa rau dền xào mỡ giá tận một trăm văn tiền, mỗi ngày Song Hưởng lâu vẫn kín hết chỗ như cũ, các hộ giàu sang Huyện lân cận cũng thường đánh xe đến Song Hưởng lâu dùng bữa.



Hôm nay là ngày nghỉ của Tôn chưởng quầy, Tần Miễn và Lôi Thiết cần đến trấn trên thay ca cho ông, thuận tiện chở một sọt cà chua, một sọt dưa leo, một sọt cà tím cùng một giỏ cà đi.



Lôi Xuân Đào vội vàng chạy tới, nét mặt vui mừng “Đại ca, Đại tẩu, Tứ ca sắp định thân.”



-Hết chương 124-



Quyển 2 ● Hoàn



[Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam]