Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 6 : Muốn phân gia

Ngày đăng: 23:48 21/04/20


Thành thân xong, hộ tịch dĩ nhiên chuyển tới Lôi gia.



Đến hiện tại, hai người thành thân cũng mới có vài ngày.



Tần Miễn còn nghe được chuyện khác làm tâm hắn trầm xuống đáy cốc. Việc hai nam nhân thành thân đã truyền khắp toàn Huyện, trước mắt không biết có truyền đi xa hơn nữa chưa. Nam nhân và nữ nhân bên nhau mới là chính đạo, thôn Thanh Sơn lại có hai nam nhân kết thành phu thê còn không thành trò cười cho người khác sao? Nói cách khác, dù bây giờ rời khỏi Lôi Thiết, thanh danh hắn cũng đã toi. Hắn muốn kiếm vợ xung quanh đây khẳng định là không thành, cha mẹ ai sẽ đồng ý gả con gái mình cho một nam nhân từng gả cho nam nhân khác?



Ly hôn với Lôi Thiết, cũng chính là ‘hoà ly(1)’, là việc cấp bách.



Ban ngày Đỗ thị nghĩ mọi cách khiến Tần Miễn và Lôi Thiết làm việc, chỉ buổi tối hắn mới có cơ hội nói với Lôi Thiết mấy câu. Tối hôm nay, chờ Lôi Thiết rửa mặt xong, Tần Miễn thử mở lời: “Kỳ thật lúc trước huynh thành thân với ta cũng là bị ép buộc, chắc huynh cũng muốn cưới tức phụ, ý ta là chắc huynh muốn cưới một tức phụ bình thường sinh sống ổn định nhỉ?” (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Ngươi chính là tức phụ ta.” Lôi Thiết nhìn hắn, như không hiểu vì sao hắn nói lời này.



Tần Miễn bực mình một phen, chẳng lẽ tự nói mình không bình thường? Hắn cố duy trì bình tĩnh và kiên nhẫn “Ý ta là chắc huynh cũng muốn cưới tức phụ sinh hài tử chứ?”



“Không cần.” Lôi Thiết cởi giầy rơm, nói ngắn gọn.



Tần Miễn không biết y thật lòng hay giả bộ, đành phải nói thẳng: “Chúng ta hoà ly đi.” Lôi Thiết đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm hắn một lát mới nói: “Ta sẽ không hoà ly.”



Nói xong, giống như lần trước nằm thẳng lên giường ngủ.



Tần Miễn chấn động, kinh sợ nghĩ chẳng lẽ Lôi Thiết vốn thích nam nhân? Nhưng vầy không có sức thuyết phục. Hắn từng vào không gian soi gương, hiện tại bề ngoài hắn khá khó coi, đen gầy khô quắt, lại còn là một đứa bé, dù Lôi Thiết thích nam nhân thật cũng không thể thích hắn.



Nhưng Lôi Thiết không chịu hoà ly, hắn không còn cách nào, chỉ cần hộ tịch còn ở Lôi gia thì hắn không thể thoát thân. Nghe Trương ca cùng thôn nói quốc gia này quản lý hộ tịch tương đối nghiêm khắc, nếu muốn làm mới từ đầu cho một người không những cần chi nhiều bạc còn phải có quan hệ. Dù có tiền, nhưng không có cửa cũng không làm được. Chẳng lẽ làm một người không hộ khẩu?



Tần Miễn vô cùng bất đắc dĩ thừa nhận: Trước mắt hắn phải tiếp tục lưu lại Lôi gia.




Lôi Thiết buông con mồi và cung tên xuống, nhặt búa đi tới một bên đốn củi, theo động tác cánh tay, cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ trên vai hiển lộ.



Chặt ba bốn cây liền chất đầy giỏ củi.



Tần Miễn gặm xong chân gà, cảm thấy so với chân gà từng nếm trong dĩ vãng ngon hơn nhiều.



Gần như lúc Tần Miễn vừa gặm xong chân gà, Lôi Thiết cũng đứng lên. Hai giỏ củi Tần Miễn mang đến, chỉ chất đầy một giỏ. Lôi Thiết đem búa, con mồi và cung tên bỏ vào trong giỏ còn lại, dùng đòn gánh bắc ngang gánh lên.



Tần Miễn có cảm giác vi diệu. Sao cứ cảm thấy sở dĩ Lôi Thiết đốn củi là vì chờ hắn ăn xong chân gà?



“Trương ca, chúng ta đi trước.” Lôi Thiết nói với Trương Đại Xuyên.



Trương Đại Xuyên phất tay “À, được, ta cần chặt thêm chút củi nữa.”



-Hết chương 6-



Chú giải:



(1)Hoà ly: ly dị trong hoà bình



[Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam]