Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 87 : Đến thư viện thanh vân làm quảng cáo

Ngày đăng: 23:49 21/04/20


“Vậy được, lão già ta cũng không giả mù sa mưa khách sáo làm gì.” Phương đại gia mừng rỡ “Trưa rồi, ta cũng nên trở về.”



Sau khi Phương đại gia đi xa, Tần Miễn nói: “A Thiết, chúng ta hái một ít anh đào về, ta làm nước ép anh đào và mứt anh đào cho huynh nếm thử.”



“Ta lấy giỏ đựng.”



Lôi Thiết trực tiếp bay vút rời đi, bóng dáng tiêu sái mà không mất uy vũ.



Tần Miễn ghen tị nói thầm: “Tỏ ra soái ca làm gì chứ. Đúng không, Nhất Điểm Bạch?” (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Wâu” Nhất Điểm Bạch nhìn hắn, sủa to một tiếng giống như muốn phụ họa.



Tần Miễn buồn cười ngồi xổm xuống xoa đầu nó.



Lôi Thiết nhanh chóng xách một giỏ đựng hiện thân.



Tần Miễn cầm giỏ, Lôi Thiết phụ trách hái. Trái cây không có phun thuốc trừ sâu, Tần Miễn hái một quả anh đào, tuỳ tiện chà chà lên áo, đang định bỏ vào miệng thì bị Lôi Thiết ngăn lại, từ trong lòng lấy ra tấm khăn cẩn thận lau tay cho hắn, rồi hái một quả anh đào khác đưa hắn. “Vừa rồi sờ soạng Nhất Điểm Bạch.”



“Ô?” Hai lỗ tai Nhất Điểm Bạch rũ xuống kề sát đầu, cái đầu ngẩng lên, rũ mí mắt nhìn hắn.



Tần Miễn cười to xong, chững chạc đường hoàng nói: “Nó giống như đang khinh thường huynh.”



Lôi Thiết nhàn nhạt nhìn Nhất Điểm Bạch.



Hai lỗ tai Nhất Điểm Bạch lại dựng thẳng lên, giống như không có việc gì xoay thân đi qua hướng khác.



Hành động này lại chọc cười Tần Miễn.



Hai người hái nửa rổ anh đào rồi vào nhà.



Cách làm nước ép anh đào đơn giản, anh đào rửa sạch, cắt cuống bỏ hạt, cho vào máy ép trái cây bằng tay. Máy ép nước này do Tần Miễn phát minh, nguyên lý tương tự máy cán mì.



Phương pháp làm mứt anh đào cũng không khó, rửa sạch quả anh đào, cắt cuống bỏ hạt cắt nhỏ, bỏ vào nồi có chút nước, dùng lửa vừa, vừa nấu vừa khuấy đến khi ra nước thì chuyển sang lửa nhỏ nấu cho nhừ nát, thêm đường, nấu tới khi sền sệt là được. Hương vị ngọt ngào không ngán, cảm giác rất tốt.



Tần Miễn múc ra hai chén nhỏ, đưa một chén cho Lôi Thiết “Chắc chúng ta nên xây thêm một hầm chứa đá. Nếu bán ra nước trái cây, mứt trái cây và hộp hoa quả mùa hè vào mùa đông nhất định bán được giá tốt.”




Hoắc Tư Duệ tò mò đi tới “Hướng Trí, ngươi đi đâu thế?”



“Tư Duệ.” Lôi Hướng Trí nói “Đại ca Đại tẩu ta đến đây.”



Khúc Tung Văn mắt sắc, con ngươi xoay tròn, đuổi theo. Vương Thượng Văn Triệu Thiên cũng thấy, bám theo phía sau. Bọn họ đều từ học đường trấn trên đi vào thư viện, tương đối thân cận.



Thế nên, Lôi Hướng Trí dẫn theo một đám người đi vào lương đình.



“Đại ca, Đại tẩu.”



Bọn Khúc Tung Văn cùng nhau chắp tay thi lễ “Kiến quá Lôi đại ca, Lôi đại tẩu.”



Ánh mắt cả bọn đều nhìn chằm chằm anh đào đỏ au trong giỏ, Tần Miễn buồn cười không thôi.



Lôi Thiết đẩy hộp đồ ăn về phía Lôi Hướng Trí “Đưa cơm trưa cho ngươi.”



“Đa tạ Đại ca, Đại tẩu.” Lôi Hướng Trí tươi cười, ngồi xuống ghế đá cạnh hắn, mở hộp đồ ăn ra liền ngửi được một mùi thơm, lấy thức ăn bên trong bày ra bàn đá, phát hiện không chỉ có một món ăn, rất là cảm động.



Đám người Khúc Tung Văn nhìn chằm chằm hồi oa nhục(1), cá kho tộ, cà tím om thịt. trứng tráng cà chua, đậu phụ rán thơm và một bát cơm trắng lớn còn tỏa hơi nóng, len lén nuốt nước miếng.



Thấy lượng đồ ăn các món đều không ít, Lôi Hướng Trí nói với cả đám: “Nhiều món như vậy một mình ta ăn cũng không hết, nếu các ngươi không ngại, tới nhà ăn mua cơm lại đây cùng nhau ăn.”



“Đa tạ Lôi huynh.”



Đám người Khúc Tung Văn đều mới mười sáu mười bảy tuổi, vẫn còn vài phần tâm tính tiểu hài tử, cười hì hì, người sau tiếp bước người trước chạy xa.



-Hết chương 87-



(1) Hồi oa nhục: thịt nấu hai lần, hình như ta từng chú giải rùi thì phải.



[Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam]