Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 201 :
Ngày đăng: 15:05 18/04/20
Mộ Thần thu hồi phi thuyền, cùng Diệp Thạch đi xuống.
Những võ linh đang bảo hộ Hoàng thành thấy hai người đi xuống, sắc mặt không khỏi buộc chặt lại.
Có không ít tu luyện giả chung quanh nghe được tên của Mộ Thần và Diệp Thạch thì ngừng lại, dừng chân quan sát.
“Nhìn ngươi rất khẩn trương nhỉ? Mặt Mộ Thần nhìn rất đáng sợ à?” Diệp Thạch khoanh tay hỏi, đầy hưng trí đánh giá thị vệ trưởng.
Thị vệ trưởng cười xấu hổ, “Đương nhiên là không phải, sao Mộ đại sư lại đáng sợ chứ?”
“Vậy là do ta rất đáng sợ sao?” Diệp Thạch nhướng mày hỏi.
“Sao lại vậy chứ? Diệp đại sư ngài thân thiện vậy mà.” Thị vệ trưởng cười khan trả lời.
Diệp Thạch đánh giá thị vệ trưởng, thầm nghĩ nếu Mộ Thần và ta đều không đáng sợ, vậy chân của ngươi sao lại không ngừng run rẩy thế kia?
“Chỗ này chính là Hoàng đô của Thiên Không đế quốc sao?” Diệp Thạch hết nhìn đông tới nhìn tây, hỏi.
“Đúng vậy ạ.” Thị vệ trưởng lập tức đáp.
“Sư phụ Hùng Uy của ta đang ở Hoàng đô à?” Mộ Thần chen vào hỏi.
“Hùng Uy tiền bối hiện đang ở cư xá cho khách trong Hoàng đô ạ.” Thủ vệ cung kính nói.
“Đa tạ.” Mộ Thần cười cười với bọn họ, tiếp đó lôi kéo Diệp Thạch rời đi.
Hai người vừa đi, đám tu luyện giả chung quanh lập tức chụm lại khe khẽ nói nhỏ.
“Đó chính là Mộ Thần với Diệp Thạch à? Ta còn tưởng là hai người có ba đầu sáu tay chứ, nhìn rất bình thường mà!”
“Tuy rằng bình thường, nhưng mà rất có khí chất! Chứ có khuôn mặt đẹp mà thực lực không mạnh thì ích lợi gì?”
“Không phải hai người đó được đồn là có tính tình rất nóng nảy sao? Thoạt nhìn cũng rất tốt mà nhỉ?”
… …
Cư xá cho khách.
Mọi người ngồi với nhau hàn huyên một phen, vài tên võ hoàng để lại hộp gấm có chứa linh thảo lục cấp và nguyên thạch xong liền vội vàng ly khai.
… …
Mộ Thần cũng không ngờ được là hắn lại có thể nhanh chóng thu được mấy phần nguyên liệu luyện chế Linh Hoàng Đan như vậy.
Diệp Thạch cúi đầu, hưng trí bừng bừng kiểm tra mấy hộp gấm.
“Không ngờ lại có nhiều người có sẵn linh thảo luyện chế Linh Hoàng Đan đến thế.” Diệp Thạch cảm thán.
Hùng Uy nhún vai nói: “Những tên đó đều là võ hoàng, họ có thể không có được Linh Hoàng Đan, nhưng tìm một phần linh thảo luyện chế Linh Hoàng Đan thì vẫn có thể.”
“Cả đám cáo già này đều là một đám tai thính mắt tinh, những chuyện hai đứa làm ở Lạc Nguyệt đế quốc đều được truyền lại, có rất nhiều người biết con có thể luyện chế Linh Hoàng Đan, cũng biết hai đứa sẽ trở về, bởi vậy đã sớm chuẩn bị sẵn chờ hai đứa. Chuyện này phải vất vả con rồi.”
Mộ Thần cười cười không để bụng, nói: “Kỳ thật thì con cũng không vất vả lắm, đúng lúc cần một chút linh thảo luyện tập.” Linh thảo lục cấp cũng không phải là vật tầm thường dễ kiếm.
“Con không mệt là được.” Hùng Uy cười nói.
Mộ Thần lấy ra một bình đan dược giao cho Hùng Uy, nói: “Sư phụ, cái này cho ngài.”
Hùng Uy nhìn thứ trong bình đan dược, nhất thời ngây ngẩn cả người, “Làm sao con còn có??”
Mộ Thần không chút để ý nói: “Một phần linh thảo có thể luyện ra được từ một đến ba viên thành đan, trước đó có một lần con tương đối may mắn, một lò có thể luyện ra ba viên đan dược.” Nhưng người ngoài đều cho rằng hắn chỉ luyện ra được một viên.
Hùng Uy sửng sốt, thì thào nói thầm: “Thuật luyện đan của con thật không tồi!” Một lò ra được ba viên đan dược, đây tuyệt đối được gọi là sản xuất cao.
Mộ Thần cười nói: “Coi như là thông qua.”
Diệp Thạch nâng cằm, không biết đang suy nghĩ gì.
“Thạch Đầu, làm sao vậy?”
“Không có gì, ta chỉ nghĩ, vào hai năm trước, chúng ta còn đang liều mạng đấu với Cố Diệu Ngọc, hiện giờ lại phải kề vai chiến đấu.” Diệp Thạch bĩu môi nói.
Hùng Uy cười nói: “Không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn, việc này rất bình thường, con còn trẻ, về sau con sẽ chậm rãi hiểu.”
Diệp Thạch nhún vai nói: “Có lẽ vậy.”