Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 353 :
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
“Nhưng dù La Hòa không có ruồng bỏ Lăng gia, hắn cũng chỉ là một luyện dược sư thất cấp cấp thấp, Bạch gia tuyển nhận luyện dược sư, yêu cầu thấp nhất chính là thất cấp cao cấp, sư phụ của Bát tiểu thư căn bản là không đủ tư cách.” Lý Phi nói nhỏ với Mộ Viễn Phong.
Lâm Tạ liếc mắt trừng Lý Phi, thần sắc không tốt: “Đừng nói lung tung.”
“Ta không có nói lung tung mà. Mộ đại sư là người nào chứ! Đấy chính là luyện dược sư cửu cấp đó! Luyện dược sư thất cấp cấp thấp căn bản nhập không vào mắt người ta.” Lý Phi tràn đầy sùng bái nói.
Lâm Tạ nói: “Luyện dược sư thất cấp có lẽ nhập không vào mắt Mộ đại sư, nhưng đó vẫn như trước là tồn tại mà chúng ta mong muốn mà không thể thành.”
Lý Phi nhún vai, nói: “Màsư phụ của Bát tiểu thư cóxác xuất luyện đan thành công cũng quá thấp rồi.”
Lâm Tạ nhíu mày nói: “Câm miệng, đó là chuyện mà ngươi có thể nói lung tung à!Coi chừng bị Lâm Ngọc biết là có chuyện.”
Lý Phi thè lưỡi, không tiếp tục nói nữa.
Lâm Tạ ở trong lòng cười khổ, vị sư phụ kia của Lâm Ngọc tuy là luyện dược sư thất cấp, nhưng xác xuất luyện chế đan dược thành công lại cực thấp. Từ khi hắn nhận Lâm Ngọc làm đệ tử thì gia tộc liền cung cấp không biết bao nhiêu tài nguyên cho hắn. Của cải Lâm gia đều bị Lâm Ngọc cùng sư phụ nàng ta đào sạch sẽ.
Đã kéo cung thì không thu lại được, mấy năm nay gia tộc đầu nhập trên người Lâm Ngọc cùng sư phụ nàng ta quá nhiều, đã từ từ không đủ sức.
Nếu như lần này Lâm Ngọc không lên nổi luyện dược sư thất cấp, chỉ sợ gia tộc sẽ trở nên suy bại.
Gia tộc trưởng bối đem hết thảy hy vọng đặt ở trên người Lâm Ngọc, đối với hết thảy yêu cầu của Lâm Ngọc đều là cần thì cứ lấy.
Lâm Ngọc hiện tại chỉ là luyện dược sư lục cấp trung cấp, mà lục cấp cùng thất cấp có chênh lệch vô cùng lớn, cũng không biết sự tự tin của gia tộc từ chỗ nào tới rằng Lâm Ngọc nhất định có thể trở thành luyện dược sư thất cấp.
Mộ Viễn Phong yên lặng nghe hai người nói chuyện, trong lòng lập tức đối với sư phụ của Lâm Ngọc có mấy phần khinh thường.
… …
Khi đã khôi phục được một ít nguyên khí, Mộ Viễn Phong thừa dịp nhàn hạ liền luyện ra một ít đan dược ngũ cấp, lục cấp.
Lâm Tạ cầm đan dược mà Mộ Viễn Phong đưa cho nhìn nhìn, nói: “Đan dược ngươi luyện ra phẩm chất đều không tồi nha.”
Lâm Tạ đánh giá Mộ Viễn Phong, thầm nghĩ tuy Mộ Viễn Phong cấp bậc luyện đan thuật không cao, nhưng xác xuất thành công cùng phẩm chất lại cao hơn vị muội muội kia của y.
“Vận khí tốt mà thôi.” Mộ Viễn Phong nói.
Lâm Tạ lại không cho là đúng: “Hẳn không chỉ là vận khí tốt đâu.”
Dư Tấn nhíu mày nói: “Ta nghĩ hắn không phải đến từ địa phương nhỏ xa xôi gì đâu, hẳn là đang giấu diếm gì đó.”
Lâm Ngọc gật đầu: “Hơn phân nửa là thế.”
…
Lâm Ngọc tản linh hồn lực vào trong luyện đan thất của Mộ Viễn Phong, mấy ngày trước Lâm Ngọc đã trộm chú ý Mộ Viễn Phong lúc hắn luyện đan.
Ngay lúc luyện dược sư luyện đan mà dùng linh hồn lực điều tra là tối kỵ, một khi bị người ta biết, lan truyền ra ngoài sẽ bị các luyện dược sư liên hợp chống lại.
Lâm Ngọc đương nhiên biết điều cấm kỵ này, nhưng nàng tự cho rằng mình linh hồn lực cường hãn, thế nên vẫn mạo hiểm làm.
Với lại vẫn luôn không bị Mộ Viễn Phong phát hiện, Lâm Ngọc lại càng không kiêng nể gì.
Lâm Ngọc không biết rằng, từ khi lần đầu tiên nàng ta quan sát Mộ Viễn Phong, Mộ Viễn Phong đã phát hiện được. Mộ Viễn Phong từng dùng rất nhiều Hồn Thủy, linh hồn lực so với luyện dược sư đồng cấp thì hùng hậu hơn nhiều.
Người ở dưới mái hiên, cùng với Mộ Viễn Phong cảm thấy mình chỉ luyện chế một ít đan dược ngũ cấp đơn giản, cũng không có cái gì không thể cho người khác nhìn, liền làm bộ như không biết chuyện gì.
Lâm Ngọc thu hồi linh hồn lực, trên mặt hiện lên vài phần khác thường.
Dư Tấn nhìn Lâm Ngọc hỏi: “Thế nào?”
“Đan lô của người nọ hình như không tầm thường.” Lâm Ngọc nhỏ giọng nói.
Dư Tấn không hiểu: “Đan lô? Đan lô của hắn thì sao?”
Lâm Ngọc cười: “Không có gì.”
Khi Mộ Thần luyện chế Đằng Long Kinh Thiên Đan, hắn dùng đan lô tên là Cửu Thừa Đỉnh, nghe nói là xuất từ tay luyện khí sư cửu cấp ở Lăng gia. Mộ Thần có thể thành công luyện chế rat Đằng Long Kinh Thiên Đan, cũng không thể không kể công tới cái đan lô kia.
Một cái đan lô tốt đối với luyện dược sư mà nói là thứ khả ngộ bất khả cầu. Lâm Ngọc biết sư phụ nàng ta vẫn luôn muốn tìm một cái đan lô lợi hại. Ban đầu sư phụ đã cùng Lăng gia thỏa thuận, nhưng sau này Lăng gia xảy ra chuyện, sư phụ lại đoạn tuyệt quan hệ cùng Lăng gia. Quan hệ giữa sư phụ cùng Lăng gia vừa đứt, đan lô tự nhiên cũng không thể tới tay.
Lâm Ngọc cúi đầu nhẹ hít một hơi, thầm nghĩ sư phụ thật quá xúc động.
Lăng gia là một gia tộc lớn, nội tình thâm hậu như vậy, cho dù Đan Tháp cùng Lăng gia đối nghịch, trong khoảng thời gian ngắn Lăng gia cũng vô tư. Kết quả sư phụ vì muốn lấy lòng Đan Tháp, liền không chờ đợi được mà đoạn tuyệt quan hệ cùng Lăng gia, hiện giờ bên nào cũng không được.
Tuy rằng trong lòng Lâm Ngọc có oán khí đối với La Hòa, nhưng nàng ta vẫn chỉ có thể ôm chặt đùi La Hòa.