Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 360 :
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
“Đó là tiểu Thất đúng không?” Một vị trưởng lão Lâm gia nhìn thấy Lâm Tạ đi bên cạnh Bạch Thần Tinh, lên tiếng hỏi.
Đám người Bạch Thần Tinh vừa xuất hiện liền thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
“Đúng là y.” Lâm Tạ đã bị hủy dung mười mấy năm, bây giờ Lâm Tạ khôi phục tướng mạo sẵn có, mấy trưởng lão Lâm gia thiếu chút nữa đã nhận không ra.
“Diện mạo tiểu Thấtđúng là rất không tồi.” Một trưởng lão bên cạnh cảm thán.
Năm đó trước khi Lâm Tạ bị hủy dung, tuy rằng cũng không tồi, nhưng khí chất lại có hơi câu nệ, nhìn có chút không phóng khoáng.
Hiện giờ không biết là do đã buông ra, hay là bởi vì diện mạo hấp dẫn hơn trước kia, nên khí chất hơi có chút hương vị phong hoa tuyệt đại.
“Tiểu Thất cùng Bạch tiền bối vàLăng tiền bối đồng thời tiến vào hội đấu giá.” Một trưởng lão khác lẩm bẩm.
Tam trưởng lão nhẹ hít một hơi, đáng thương gia tộc đầu nhập nhiều tâm huyết như vậy trên người Lâm Ngọc, hiện giờ coi như dùng trúc lấy nước công dã tràng.
Lâm Tạ bị gia tộc bạc đãi đã lâu hiện giờ lại thành cứu tinh duy nhất của gia tộc, đáng tiếc là mấy năm nay Lâm gia đối với Lâm Tạ quá mức lương bạc, hẳn là Lâm Tạ đã hết hy vọng với Lâm gia.
Lâm Tạ đi theo đám người Bạch Thần Tinh tiến vào ghế lô của Bạch gia.
Các tân khách lục tục tiến vào hội đấu giá, thiệp mời mà Bạch gia bán đấu giá có loại sa hoa, cũng có loại kém, Lâm gia lấy được là loại thấp nhất, còn các võ tôn thì bắt được thiệp mời có ghế lô.
Ghế lô mà hội đấu giá an bài cho Bạch gia và Lăng gia tất nhiên là tốt nhất.
Bạch Thần Tinh và Lăng Xuyên vừa bước đến thì nhân viên phụ trách hội đấu giá liền đưa lên một mâm điểm tâm đựng trái cây.
…
Trong ghế lô.
“Ngươi cùng Mộ Viễn Phong thoạt nhìn rất có tướng phu thê.” Lăng Xuyên cười, nói đùa với Lâm Tạ.
Lâm Tạ sửng sốt, sau đó xấu hổ nói: “Lăng tiền bối nói đùa.” Lăng Xuyên là nhân vật phong vân ở Trung Châu, tại trước mặt một vị luyện khí sư cao cấp thế này, Lâm Tạ nhịn không được mà trở nên câu nệ.
“Các ngươi tính khi nào thì kết thân?” Lăng Xuyên hỏi.
Lâm Tạ chớp chớp mắt, có chút bối rối: “Lăng tiền bối, hình như quá nhanh rồi…”
Lăng Xuyên đắc ý dào dạt nói với Lâm Tạ: “Cũng không nhanh lắm đâu.Năm đó ta cùng A Khôn vừa thấy mặt liền nhất kiến chung tình rồi.”
Khúc Khôn vốn thấy điểm tâm vừa đưa lên, đang bỏ vào miệng ăn thì nghe thấy lời Lăng Xuyên nói, nhất thời nghẹn ở trong họng.
Khúc Tâm Dương rót cho Khúc Khôn một chén linh thủy, “Mẫu phụ không sao chứ?”
“Đúng rồi, ngươi có biết tình huống của La Hòa, Lâm gia với Dư gia thế nào rồi không?” Mộ Thần hỏi.
Diệp Thạch nhún vai nói: “La Hòa bị phế, sau đó thì không biết đi nơi nào rồi;chân Dư Tấn thì tàn;còn Lâm Ngọc thì nghe nói bị người ta hủy dung…”
Mộ Thần híp mắt, La Hòa đã bị phế, Dư Tấn thì thảm rồi, đối với tu luyện giả mà nói, cuộc sống kéo dài hơi tàn so với chết càng khó chịu hơn, cuộc sống hai người đó sau này chắc chắn sẽ rất không tốt.
Đáng tiếc là Lâm Ngọc chỉ bị hủy dung, nữ nhân này thật sự rất tiện, chỉ hủy dung thôi, thật quá tiện nghi ả ta.
Nhưng mà, nữ nhân này lại chính là muội muội đồng phụ dị mẫu của mẫu phụ tương lai của hắn! Nhấc lên huyết thống chính là phiền toái như thế.
“Nếu phụ thân cưới Lâm Tạ, vậy chúng ta phải đưasính lễ cho Lâm gia sao?” Diệp Thạch hỏi.
Người Lâm gia quả thật không thể khiến người ta thích nổi, nhưng dù sao đó cũng là mẫu gia của Lâm Tạ, nếu như cái gì cũng không đưa, như vậy Lâm Tạ sẽ bị người ta khinh thị.
Mộ Thần nói: “Đưa qua một chút là được rồi.”
“Vậy ngươi tính đưabao nhiêu?” Diệp Thạch hỏi.
Mộ Thần cười: “Hai viên đan dược thất cấp là đủ rồi.”
Diệp Thạch nhíu mày suy tư: “Có quá keo kiệt không?”
Mộ Thần cười một tiếng: “Ta ngược lại rất muốn đại khí, nhưng mà Lâm gia cũng phải xứng mới được à!”
Diệp Thạch nhìn Mộ Thần hỏi: “Mộ Thần, có phải ngươi biết được bí mật gì không?”
Mộ Thần hít sâu một hơi, kể: “Lâm Hác từng quen biết một luyện dược sư thất cấp tên Lãnh Diêm. Tênluyện dược sư kia vô cùng hung tàn, thích nghiên cứu về các luyện đan thuật tà môn, hắn thích dùng sinh hồn luyện đan.Mặc dù là mộtluyện dược sư thất cấp, nhưng lại cũng là luyện độc sư trong các luyện dược sư làm người ta né còn không kịp.”
“Chẳng lẽ tên luyện độc sư kia từng chú ý tới Lâm Tạ?” Diệp Thạch hỏi.
Mộ Thần gật đầu: “Không khác lắm. Năm đó Lâm Tạ mới chỉ là võ vương mà thôi, tênluyện độc sư đó hình như là muốn dùng Lâm Tạ để luyện hồn, hy vọng Lâm Trạch bán Lâm Tạ cho hắn, giá hai viênđan dược lục cấp.”
Diệp Thạch mở to hai mắt: “Lâm Trạch đồng ý?”
Mộ Thần lắc đầu: “Ta cũng không biết, người Vấn Tiên Các nói hắn lúc ấy đang do dự, sau đó tênluyện độc sư kia cho Lâm Trạch một tháng để suy xét. Kết quả là trong một tháng kia, tênluyện độc sư đó luyện đan bị phản phệ, rồi lại bị cừu gia tìm tới cửa, đã chết.”
Diệp Thạch nhất thời có loại cảm giác mao cốt tủng nhiên. Diệp Tầm đúng là đối với y rất không tốt, nhưng đó là bởi vì y không phải thân tử của Diệp Tầm, nhưng mà Lâm Tạ…
Diệp Thạch nhíu mày hỏi: “Chuyện này Lâm Tạ có biết không?”
Mộ Thần: “Ta không chắc chắn lắm, hẳn là không biết.”