Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 66 : Thanh Minh Diễm tới tay

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Hai người một trước một sau đi vào thạch thất, bên trong thạch thất trải rộng một khối hỏa thạch diễm lệ, ở giữa hỏa thạch có một tế đàn, phía trên tế đàn có một ngọn lửa màu xanh.



Diệp Thạch nhìn Thanh Minh Diễm, trong lòng bỗng dưng cảm thấy có vài phần thân thiết.



Diệp Thạch quay đầu nhìn Mộ Thần, có chút không hiểu mà hỏi: “Mộ Thần, dị hỏa này là do ai đó cố ý lưu lại sao?”



Mộ Thần gật đầu: “Xem bộ dáng thì là như vậy, thạch thất này vừa thấy đã biết là có người kiến tạo.”



“Ngươi không phải nói dị hỏa như vậy thực quý hiếm sao? Vậy tại sao lại có người không đem thứ này thu lấy, ngược lại lại muốn đặt ở nơi này?” Diệp Thạch nhíu mày, không hiểu mà hỏi.



Mộ Thần híp mắt, nói: “Đối phương, đại khái là ngại ngọn lửa quá yếu đi.”



Diệp Thạch khó hiểu nhìn Mộ Thần, “Quá yếu?”



Mộ Thần gật đầu, giải thích: “Đương nhiên, dị hỏa cũng chia mạnh yếu, cũng có thể thăng cấp. Thanh Minh Diễm này nhìn qua chắc là cấp ba, đối với chúng ta mà nói, như vậy đã đủ dùng, nhưng đối với người đã đem Thanh Minh Diễm đặt ở chỗ này, hẳn là cấp bậc còn rất thấp.Trận pháp trên hỏa thạch và trên dàn tế đều có lợi cho sự tiến hóa của hỏa, ta nghĩ người kia đem hỏa để tại chỗ này, là đang dưỡng hỏa.”



Diệp Thạch bĩu môi, nói: “Ta chỉ nghe nói qua dưỡng gà dưỡng heo, còn chưa nghe nói qua dưỡng hỏa, hỏa cũng có thể dưỡng sao?”



Mộ Thần cười cười, nói: “Thế giới rất lớn, cái gì cũng có thể có.”



Diệp Thạch trừng mắt, thúc giục nói: “Ngươi nhanh hấp thu dị hỏa này đi.”



Mộ Thần nhíu mày, nói: “Huyết dịch của em có thể mở cửa đá, chủ nhân của dị hỏa này chắc có chút quan hệ với em, ta cảm thấy em thích hợp hấp thu dị hỏa này hơn.” Tuy rằng không muốn, nhưng Mộ Thần trầm tư một chút, vẫn mở miệng.



Diệp Thạch không nghĩ ngợi lắc đầu, nói: “Không, ta không cần, dù sao ta cũng không biết luyện đan, có dị hỏa cũng không hữu dụng.”



Kể cả là không biết luyện đan, hấp thu dị hỏa vẫn có lợi rất lớn, ít nhất thời điểm đối chiến với người ta, chiến lực có thể đề cao thêm mấy thành. Mộ Thần híp mắt, suy tư một chút, nói: “Nếu như vậy, ta sẽ hấp thu.”



Diệp Thạch gật gật đầu, hưng phấn nói: “Ừm, tốt.”




Diệp Thạch rất nhanh chạy đến bên người Thiết Trảo Ngưu, đem máu ngưu lấy xuống.



Từ sau khi Diệp Thạch yêu thích việc luyện thể, mỗi ngày nếu không có máu yêu thú ngâm mình, thì cả người thấy không thích hợp, lần này chạy ra ngoài, thời điểm tạm dừng nghỉ chân, Diệp Thạch gần như không thể chờ được đi mua máu yêu thú ngâm tắm, còn kêu hắn đem máu yêu thú đưa vào trong nhẫn không gian, để tùy thời lấy dùng.



Lần này vào núi thì lại càng không cần nói, phát hiện dùng máu của yêu thú dã ngoại để luyện thể hiệu quả càng tốt, Diệp Thạch một khi có cơ hội bèn thu thập máu yêu thú.



Mộ Thần nhìn Diệp Thạch đang bận việc không ngừng, bất đắc dĩ nói: “Thạch Đầu, không gian trong nhẫn của ta có hạn đó! Thật sự không nhét được nhiều máu yêu thú như vậy đâu.”



Diệp Thạch nhìn Mộ Thần, không cho là đúng mà nói: “Không có việc gì, chúng ta có thể tắm trước một lần sau đó lại đi! Gần đây có vẻ như thu được không ít máu yêu thú.”



Mộ Thần miễn cưỡng cười, nói: “Được rồi!”



“Một lát nữa, anh dùng máu yêu thú ôn hòa một chút, nơi này là trong rừng, nếu anhkêu giống heo bị giết, đưa yêu thú tới thì sẽ phiền toái.” Diệp Thạch như có điều suy nghĩ mà nhắc nhở.



Mộ Thần: “…”



Diệp Thạch nhìn nhẫn trên tay Mộ Thần, buồn bực nói: “Mộ Thần, anh hẳn nên đi mua một cái nhẫn không gian lớn hơn một chút, nhẫn của anh có hơi nhỏ đó.”



Mộ Thần giơ tay lên, có chút buồn rầu: “Đúng là hơi nhỏ. Một cái nhẫn nhỏ như vậy như vậy mà đãtốn năm vạn nguyên thạch.”



Diệp Thạch động động lông mày, chết tiệt, thổ hào chính là thổ hào, mua cái gì cũng toàn mua mấy vạn.



“Kỳ thật, tuy nhỏ một chút, nhưng mà đủ dùng.” Diệp Thạch cười gượng nói.



Mộ Thần không cho là đúng mà nói: “Ta cảm thấy không đủ dùng, chờ đến Hoàng đô, phải nghĩ biện pháp kiếm thêm ít tiền, đổi một cái lớn hơn một chút.”



Diệp Thạch: “…”