Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 71 : Giành trước một bước

Ngày đăng: 15:03 18/04/20


Mộ Thần cùng Diệp Thạch chân trước vừa từ trong công hội dọn ra ngoài, sau lưng Tạ Khung đã có được tin tức.



“Con xung đột với Mộ Thần?” Gương mặt Tạ Khung âm trầm, ngữ khí không tốt hỏi Tạ Đan Yên.



Tạ Đan Yên ủy khuất nói: “Đúng là vậy!”



Tạ Khung bất đắc dĩ thở dài, hơi trách cứ nói: “Ta không phải đã nói với con rồi sao? Tư chất của Mộ Thần rấttốt, là một thiên tài khó có được, tương lai có khả năng sẽ nhất phi trùng thiên, con xung đột với hắn làm gì?”



Tạ Đan Yên tặng cái xem thường, khó chịu nói: “Ông nội, ngài bị tên Mộ Thần kia lừarồi, tên đó chỉ là một kẻ lừa đảo không học vấn không nghề nghiệp, căn bản không phải là thiên tài gì, ngay cả nhân tài cũng không tính ấy.”



“Con nói hắn là kẻ lừa đảo?” Tạ Khung nhíu mày hỏi.



Tạ Đan Yên gật đầu, thề son thề sắt nói: “Đúng vậy đó ông nội, chi tiết của Mộ Thần, con đều đãtìm hiểu rõ rang. Trước kia lúc hắn mười hai tuổi, lêu lổng suốt ngày, trêu hoa ghẹo nguyệt, chọi gà cưỡi ngựa, trừ bỏ chính sự thì cái gì cũng làm. Một năm trước, hắn đột nhiên biết tiến tới, trở thành luyện dược sư cấp một, sau đó cũng không biết có phải là gặp vận cứt chó hay không, ba tháng trước, hắn chứng thực trở thành luyện dược sư cấp hai, thời gian hắn tiếp xúc với dược tề rất ngắn, trụ cột rất mỏng yếu, căn bản không thểtrả lời được những nan đề đó của công hội chúng ta, hắn khẳng định đã làm bừa!”



Tạ Khung cau mày âm thầm nghĩ, chẳng lẽ lời Tạ Đan Yên nói là sự thật? Trước đấy Mộ Thần chọn không lấy phân chia, trực tiếp bán đứt, hình như hoàn toàn chứng minh điểm này…



“Thôi, Mộ Thần hắn đã dọn ra ngoài, thì cứ dọn ra đi.” Tạ Khung trở nên thản nhiên, thiên tài trên đời này có rất nhiều, nhưng mà có thể trưởng thành lại ít, với lại, Tạ Đan Yên là cháu gái mà Tạ Khung kiêu ngạo, mà Mộ Thần quá lắm cũng chỉ là một ngoại nhân có chút thông minh, so sánh với hai người, tự nhiên là Tạ Đan Yên quan trọng hơn.



“Đúng rồi đó ông nội, nếu để cho người khác biết ngài coi trọng một kẻ lừa đảo như vậy, sẽ làm cho người ta chê cười.” Tạ Đan Yên bĩu môi nói.



Tạ Khung thở ra một hơi: “Được rồi, con đừng nói nữa.”



… …



“Mộ Thần, giờ anh có nhiều nguyên thạch như vậy, anh muốn làm gì?” Diệp Thạch nghiêng đầu, hưng trí bừng bừng hỏi.




“Ngươi sao có thể như vậy.” Lam Nhược Phong bất mãn nhìn chằm chằm Mộ Thần.



Mộ Thần không để bụng nói: “Ta chính là như vậy đấy.”



“Ngươi… Ngươi sao lại không lễ phép như vậy!” Tạ Đan Yên nguyên bản đứng bên cạnh xem cuộc vui, giờ có chút lo lắng, thấy thái độ của Mộ Thần đối với Lam Nhược Phong không tốt, bất mãn xen mồm vào nói.



Mộ Thần lười cùng mấy người này gây chuyện, không nói gì, trực tiếp rời đi.



Tạ Đan Yên nhìn bóng dáng Mộ Thần đi xa, ghét bỏ nhăn lại mày, “Hắn đã dọn ra khỏi công hội chúng ta, nghĩ chắc là hắn biết trình độ của hắn bị bại lộ, không mặt mũi ở lại trongcông hội chúng ta, không ngờ ông nội lại nhìn trúng một người không bản lĩnh như vậy, còn là người không có phong độ, thật sự là… quá ngạc nhiên.”



Lam Nhược Phong nhìn bóng dáng Mộ Thần như có điều suy nghĩ, hắn ngăn Mộ Thần lại, không phải đơn thuần chỉ muốn ra mặt cho Trang Du.



Trang Du trời sinh có linh nhãn, có thể cảm giác rất nhiều vật bề ngoài bình thường, thực chất lại là bảo vật phi thường trân quý, chính bản thân Trang Du kỳ thật cũng không rõ lắm là mình có bản lĩnh như vậy, Lam Nhược Phong được Trang Du chỉ dẫn, mua được vài món đồ có trọng dụng.



Lam Nhược Phong siết tay, lần thứ hai trong lòng dâng lên một loại cảm giác bảo vật bị Mộ Thần đoạt đi, nếu không phải Hoàng đô thủ vệ sâm nghiêm, thế lực Lam gia ở Hoàng đô rất bạc nhược, Lam Nhược Phong thật muốn tìm tiền bối trong gia tộc đánh cướp Mộ Thần.



Trang Du nhìn bóng dáng Mộ Thần, trong lòng có loại cảm giác trống rỗng.



Trang Du ai oán cúi đầu, “Tại sao Diệp Thạch cứ vẫn luôn như thế này, vẫn luôn đoạt mọi thứvới em.”



Lam Nhược Phong an ủi: “Được rồi A Du, em đừng thương tâm, dù sao cũng chỉ là một tảng đá mà thôi.”



Tạ Đan Yên tại một bên nhìn, cau mày, cái tên Trang Du này thật quái lạ, rõ ràng là Mộ Thần không nguyện ý tặng mặc thạch cho hắn, thế mà hắn lại đem sự tình đổ lên đầu Diệp Thạch, mà Lam Nhược Phong cũng kỳ quái, bình thường là một người rất khôn khéo, gặp được sự tình liên quan tới Trang Du lại trở nên hoang đường, tên Trang Du này thật đúng là một con hồ ly tinh.