Y Tiên Thiểu

Chương 1011 : Mị lực mù lòa (1)

Ngày đăng: 20:57 21/04/20


Giọng của Tang Thiên rất kích động, nói:



- Gần đây giới tu hành xuất hiện chấn động lớn a, nghe nói người của Nam Cung thế gia bị người ta treo giá cao đấy. Chuyện này anh nghe nói qua chưa?



- Đương nhiên.



Tùy Qua nói:



- Bởi vì chuyện này chính do tôi làm ra mà!



- Cái gì!



Tang Thiên kinh hô trong điện thoại, nói:



- Anh cũng quá đại thủ bút a! Đây chính là giá Huyền Mệnh Trạng trên trời đấy! Ngay cả một ít huynh đệ của Long Đằng cũng nhịn không được muốn đi săn giết tu sĩ Nam Cung thế gia. Thứ nhất có thể báo thù hả giận, thứ hai có thể kiếm tiền đấy. Nhưng mà nếu là lão đệ tính tiền, cứ thôi đi.



- Tang lão đại, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, nếu như các huynh đệ thật sự đi tìm người Nam Cung thế gia thì có thể giẫm thì giẫm, có thể làm thịt thì làm thịt, nếu bọn họ làm thịt thì tôi cũng bớt phải tính tiền nha.



Tùy Qua cười đáp.



- Nói cũng phải.



Tang Thiên nói:



- Đã như vầy, tôi sẽ bảo các huynh đệ đụng phải người Nam Cung thế gia thì không cần khách khí. Nhưng mà anh lúc này chơi thủ bút lớn như thế, thực sự có nhiều tiền trả hay không?



Tang Thiên biết rõ Tùy Qua tài đại khí thô, cử động lần này cũng là vì đối phó Nam Cung thế gia, phân hoá trận doanh "Hành Hội". Hơn nữa chiêu này của Tùy Qua so với thủ đoạn gì còn lợi hại hơn nhiều, từ khi tuyên bố Huyền Mệnh Trạng xong, giới tu hành chấn động, Nam Cung thế gia bị lộng gà bay chó chạy, trong vòng một đêm rất nhiều tu sĩ ngoài Trúc Cơ Kỳ của Nam Cung thế gia bị công kích, hơn nữa có rất nhiều người chết ở bên ngoài, không thể quay về sơn môn của Nam Cung thế gia. Mà những người còn lại của Nam Cung thế gia thì co đầu rút cổ trên Thiên Nam Sơn, ở trong hộ sơn đại trận, đang lâm vào trạng thái cực kỳ khẩn trương.



Đây chính là một tảng đá gây sóng lớn a.




Tùy Qua trước đi tới Mính Kiếm Sơn, an bài nghê thường thất tiên tử cùng Kinh Nguyên Phượng tại Mính Kiếm Sơn, lúc này mang theo Trúc Vấn Quân quay lại thành phố Đông Giang.



Thứ nhất, Trúc Vấn Quân là y bát truyền nhân của Tùy Qua, đương nhiên cần phải mang theo bên người dốc lòng dạy bảo; thứ hai, Trúc Vấn Quân cũng là người chịu được tịch mịch, cho dù Tùy Qua thu nàng vào trong Hồng Mông thạch thì nàng có thể ở trong đó tu luyện như thường.



Đến thành phố Đông Giang, Tùy Qua đi gặp Đường Vũ Khê trước tiên.



Bây giờ là cuối cùng, Đường Vũ Khê không có đi làm, đang ngây ngốc trong phòng làm cái gì đó, nhưng mà làm cho Tùy Qua không nghĩ tới là, Trầm Quân Lăng cũng đang ở đây, hơn nữa hai người cười cười nói nói, xem ra hai người hợp tác rất tốt.



- Hai cô em rất vui vẻ nha. Tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường có hai cô, anh rất vô tư.



Tùy Qua cười ha hả, chui vào từ cửa sổ, xuất hiện trước mặt Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng.



Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng vừa thấy Tùy Qua, ánh mắt hai người đại biến, trăm miệng một lời kinh hô:



- Ánh mắt anh...



- Không có việc gì, mù mà thôi.



Không muốn làm hai nàng lo lắng, Tùy Qua ra vẻ thoải mái nói ra.



- Mù mà thôi?



Đường Vũ Khê lại lo lắng, vừa tức vừa hận nhìn qua Tùy Qua, quở trách hắn.



- Bảo với anh rồi, lần này đi giới tu hành phải cẩn thận, kết quả anh vừa đi mấy ngày đã biến thành người mù lòa. Nếu như lại đi giới tu hành, chẳng phải em sẽ thủ tiết vì anh sao?



- Đúng vậy a, Tùy Qua, vì sao anh không cẩn thận như thế!