Y Tiên Thiểu

Chương 1606 : Một mặt không biết

Ngày đăng: 21:02 21/04/20


Tuy còn cách xa ngàn dặm,

nhưng đã là phạm vi sơn môn Thiên Hoàng Đạo Tông, nếu như người Côn Lôn

Tông lại động thủ với Tùy Qua, chẳng lẽ không phải nói không tôn trọng

Thiên Hoàng Đạo Tông. Cho dù hai bên có quan hệ hợp tác, có hiệp nghị,

cũng không dám tùy tiện ra tay đánh mặt mũi Thiên Hoàng Đạo Tông. Nếu

không sẽ triệt để đắc tội Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông tại Thất La Giới làm sao dừng chân đây?



Cường giả Côn Lôn Tông cố kỵ, cho Tùy Qua cơ hội đào tẩu.



Nhưng hiển nhiên vận khí Tùy Qua không tốt lắm, bởi vì bàn tay của Côn

Lôn Tông tuy biến mất, bàn tay màu vàng trong Thiên Hoàng Đạo Tông đuổi

theo sau lưng hắn, hơn nữa còn lợi hại hơn vị kia của Côn Lôn Tông vài

phần!



Tùy Qua lại bị ép nhảy vào trong hư không, hơn nữa lại tổn thất một quả trái cây Đào Lý Mộc.



Nếu không phải Tùy Qua có chuẩn bị mà đến, chỉ sợ đã bị đánh răng rơi đầy đất, bị ngược đãi tới chết.



Hiện tại Tùy Qua mới hiểu được, tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ so với Đại Thừa kỳ còn kém quá xa, có thể nói xa cả vạn dặm.



Tùy Qua có thể tại trong thời gian ngắn đánh bại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ,

nhưng mà muốn chống lại tu sĩ Đại Thừa kỳ chính là chuyện viễn vông.



Mà Tùy Qua toàn lực ra tay, tuy có thể so sánh với một kích của tán

tiên, nhưng Tùy Qua căn bản chịu được hao tổn như thế, pháp thần không

cách nào chèo chống chí tôn tiên khí tiêu hao to lớn. Cho nên loại một

kích toàn lực này, nhiều lắm chỉ xuất ra hai ba lần.



Mà đối phương là tu sĩ Đại Thừa kỳ, căn bản không cần chân thân, một bàn tay cách ngàn dặm, vạn dặm có thể công kích Tùy Qua, mà một kích toàn

lực của hắn không cách nào ngăn cản đối phương. Dù sao với tư cách tu sĩ Đại Thừa kỳ, mạnh không phải là lực lượng, còn có các loại thân pháp,

thủ đoạn và rất nhiều pháp thuật. Cho dù Tùy Qua có được lực lượng kích

thương Đại Thừa kỳ, nhưng không đánh trúng đối phương thì có lợi gì?



Tùy Qua liên tiếp bị đánh gục hai thế thân, vẫn không thể thoát khỏi tu
Nơi này khẳng định có cổ quái!



Tùy Qua đưa ra phán đoán, đồng thời xuyên thấu qua những linh thảo, linh mộc bốn phía, Tùy Qua nhìn thấy động tĩnh các nơi. Nhưng mà trong vòng

ngàn dặm quanh hắn, Tùy Qua không phát hiện cái gì mới lạ.



Nhưng mà nơi này ngược lại thích hợp cho Ngân Hoa Hỏa Thụ, Diêm Vương

Đằng các linh thảo sinh trưởng, bởi vì nơi này chướng khí mặc dù có kịch độc, nhưng lại ẩn chứa nguyên khí phong phú.



Trong vòng ngàn dặm đúng là không có dị thường.



Nhưng đây không phải kết quả Tùy Qua muốn biết, nếu đã tới nơi đây, nhất định phải hiểu rõ thế giới phía sau Thất La Giới này có trò gì. Bởi vậy mục tiêu hiện tại của Tùy Qua chính là chinh phục cả Thất La Giới,

biến Thất La Giới thành cây cầu phản công về thế giới loài người.



Cho nên Tùy Qua nhất định phải tìm hiểu rõ ràng nơi đây, hắn cũng không muốn cả ngày ngồi trên miệng núi lửa.



Trong ngàn dặm không có dị thường, như vậy ở ngoài ngàn dặm thì sao? Vạn dặm thì sao?



Những linh thảo này còn xa xa mới giúp Tùy Qua nhìn thấy bí ẩn của nơi

đây, cho nên hắn phải vận dụng linh mộc cường đại hơn: Hồng Mông Thụ.



Bởi vì nơi này là địa bàn của Thất La Giới, cho nên Tùy Qua cũng không

cần bận tâm, trực tiếp cho Hồng Mông Thụ hiển hiện ra, sau đó rễ cây của nó đâm vào lòng đất Thất La Giới.



Hồng Mông Thụ lúc này đã biến thành gốc cây to như núi, nói là cây nhưng chẳng khác gì núi lớn.



Sau khi Hồng Mông Thụ xuất hiện, rễ của nó đâm vào trong lòng đất, dù

thổ nhưỡng nơi này đông kết lại, cho nên cứng ngắc như sắt, nhưng mà rễ

cây Hồng Mông Thụ xâm lấn thì bị đâm thủng như đậu hủ.



Choảng! Choảng! Ba! Ba! Ba! Ba!



Từng âm thanh rạn nứt vang lên, đó là âm thanh rễ cây Hồng Mông Thụ không ngừng đâm sâu vào trong lòng đất.