Y Tiên Thiểu

Chương 241 : Người ăn thịt người (1)

Ngày đăng: 20:51 21/04/20


Tùy Qua cũng cảm thấy chủ ý này không sai, ít nhất dùng gạt người già đã đầy đủ.



Tuy rằng hai tay của Sơn Hùng đã mất là chuyện thật bi ai, nhưng nếu cưới được vợ trở về, cho người già chứng kiến hi vọng bồng cháu, như vậy sẽ không quá mức bi thống đối với chuyện này.



- Ân, chủ ý này của cậu cũng được.



Sơn Hùng gật gật đầu:



- Nhưng tôi đi nơi nào tìm được cô gái tài đức thục huệ như cậu nói đây? Hơn nữa ở thời đại này loại phụ nữ như vậy đã tuyệt chủng rồi chứ? Huống chi nàng có thể trúng ý kẻ tàn phế như tôi sao?



- Kháo! Hùng ca cũng quá tự xem nhẹ mình!



Tùy Qua nói:



- Người ta là lão đầu tử bảy tám chục tuổi, phía dưới đều tàn phế còn có thể cưa được mỹ nữ trẻ tuổi, chẳng lẽ anh còn không được sao? Có phải không có tiền hay không, tôi có thể giúp anh!



- Hắc! Là tôi nghĩ phức tạp!



Sơn Hùng tự giễu nói:



- Không phải chỉ là xe thể thao, tiền cùng nhà cao cấp sao! Có vài thứ này, không quan tâm người nào, nhìn qua đều là tài đức thục huệ!



- Hùng ca thông suốt.



Nhãn Kính nói:



- Chuyện này làm nhanh một chút. Một lát nữa Đao tử triệu tập đám tỷ muội Nhân Gian Tiên Cảnh, phát tiền lì xì, để các nàng giúp Hùng ca giới thiệu, thúc đẩy một chút, tốt nhất là mỹ nữ từ trường điện ảnh sân khấu đi ra, có văn hóa, có kỹ xảo biểu diễn, thoạt nhìn cũng có vẻ tài đức thục huệ.



- Ân, việc này có thể.



Tùy Qua nói:



- Không đủ tiền, cứ gọi tôi.



- Tùy huynh đệ, đừng nhắc mãi đến tiền được không? Làm tôi khó chịu đây à!



Sơn Hùng buồn bực nói:



- Tốt xấu trước kia tôi cũng đứng đầu một bang, lấy của phi nghĩa không ít. Hơn nữa trong khoảng thời gian này buôn bán với Tùy huynh đệ lời một số. Không nói đâu xa, dùng tán gái là dư dả.



- Vậy tôi yên tâm.



Tùy Qua tựa hồ nhớ ra gì đó:



- Đúng rồi, mấy ngày trước thắng được một chiếc du thuyền của Độc Giao bang, tôi nghĩ thứ này có thể dùng tán gái, xem như chuyển qua tài khoản anh đi.



- Kháo! Du thuyền tán gái, thật sự phong cách!
Lam Lan cũng không biết vì sao, tên tiểu nam sinh từng khiến nàng rất chán ghét này, hôm nay lại có thể làm thay đổi tâm tình của nàng.



- Có lẽ, bởi vì hắn từng chặn đao cho mình.



Lam Lan thầm nói trong lòng.



- Lam tỷ, tôi thấy cô đừng nằm vùng ở đây nữa. Nếu cô thật sự muốn điều tra gì đó, chỉ nằm vùng ở đây sợ rằng không được.



Tùy Qua nói:



- Như vậy đi, nếu cô thật sự có hứng thú..., đến lúc đó tôi sẽ đưa cho cô một số chứng cứ và tài liệu có giá trị!



Trong mấy phòng VIP của Nhân Gian Tiên Cảnh đều có bí mật lắp đặt camera, được Sơn Hùng cài đặt khi còn làm lão đại. Không vì cái gì khác , Sơn Hùng chỉ muốn nắm giữ "nhược điểm" của một số quan viên thành phố Đông Giang, nếu như đến lúc đó những quan viên này trở mặt, Sơn Hùng cũng có thể kéo bọn họ ngã theo mình.



Sau khi Dao Găm tiếp nhận, bởi vì có chút tính háo sắc rình trộm, cho nên làm bản sao nội dung "hạn chế" nhiều hơn. Nếu Tùy Qua muốn..., Dao Găm đương nhiên sẽ vui lòng kính dâng mấy cuốn băng hình.



- Được rồi, chuyện hôm nay cũng bị cậu làm đảo loạn rồi.



Lam Lan nói:



- Vậy tối nay không điều tra ngầm nữa, tôi đưa cậu trở về trường học. Trời mưa rồi, tôi thấy chắc không dễ gọi được xe.



- Vẫn là Lam tỷ tốt với tôi.



Tùy Qua cười hì hì nói.



- Bớt lắm mồm đi.



Lam Lan liếc nhìn hắn:



- Chuyện ngày hôm nay vẫn chưa xong! Tôi chỉ nể chúng ta là bằng hữu, không đành lòng thấy cậu gặp mưa. Hừ, nếu thật sự để tôi tìm thấy chứng cứ cậu đến đây uống bia ôm, sau này chúng ta sẽ không phải bằng hữu nữa!



- Được, cô nói thế nào cũng được, dù sao cây ngay không sợ chết đứng.



Tùy Qua cười nói, chui vào trong xe.



- Đeo dây an toàn vào!



Lam Lan hừ lạnh một tiếng, lúc này mới khởi động xe.



Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.



Lam Lan nhấn nút trả lời.



- Xin hỏi có phải Lam chủ biên không? Tôi. . . Tôi là Văn Đông Phương.