Y Tiên Thiểu
Chương 405 : Đấu giá (2)
Ngày đăng: 20:52 21/04/20
- Một trăm năm mươi triệu!
Một người ngồi hàng đầu không chút do dự tăng giá.
- Hai trăm triệu!
Trầm Quân Lăng không chút do dự tăng giá. Dù sao Tùy Qua đã nói nhất định phải mua được khối gỗ kia.
- Hai trăm năm mươi triệu!
Người ngồi hàng đầu lại một câu kinh người.
Lần này tăng giá có thể nói khiếp sợ toàn trường, trong chốc lát châm rơi đều có thể nghe thấy.
- Hai trăm năm mươi triệu lần đầu tiên!
Đấu giá sư lau mồ hôi trán hô:
- Hai trăm năm mươi triệu lần thứ hai…
- Ba trăm triệu!
Lần này là Tùy Qua ra giá.
Giá cả ba trăm triệu đã vượt qua phạm vi phỏng chừng trước đó của hắn, nhưng bất kể thế nào hắn nhất định phải có. Hơn nữa nếu mở ra được giá trị của Bão Phúc Đan Mộc, há chỉ là mấy trăm triệu mà thôi.
Tóm lại hắn nhất định phải lấy tới tay! Nhất định!
Cho dù cướp đoạt, hắn cũng sẽ không tiếc!
Con đường tiên thiên, tuyệt đối không thể bị người ngăn cản!
Người kia có chút nổi giận, trừng mắt nhìn Tùy Qua như phun lửa.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, lại đón nhận ánh mắt người kia.
Sau một lát người kia quay đầu lại, vươn cao bốn ngón tay.
- Bốn…
Người này vừa định tăng giá, hiện trường lại xuất hiện vấn đề, một người tiến lên thấp giọng nói vài câu với đấu giá sư.
Biểu tình đấu giá sư lập tức trầm xuống, kiên trì nói:
- Các vị, thật xin lỗi. Hồ Nhất Bát tiên sinh lâm thời thay đổi chủ ý, khối cổ mộ nữ thi này tạm thời không đấu giá! Tiền ký quỹ các vị đã giao nộp trước đó chúng tôi sẽ dựa theo hợp đồng, trả lại gấp đôi!
Nhất thời một nhóm bảo an vọt lên vây quanh thùng thủy tinh đẩy ra khỏi đại sảnh.
- Ba vị, mời vào trong nói chuyện. Tiểu Đinh, đi gọi người pha trà.
Hồ Nhất Bát nói, lại xưng hô lão giả là “tiểu Đinh”.
Lão giả ứng tiếng, đi nhanh vào trong nhà chuẩn bị.
Mà ba người Tùy Qua đi theo Hồ Nhất Bát vào trong phòng khách.
Ba người vừa ngồi, đã sớm có người đưa lên nước trà, điểm tâm cùng hoa quả.
- Tùy tiên sinh, xin hỏi tên của ngài có phải có một chữ “Qua” hay không?
Hồ Nhất Bát lại hỏi.
- Đúng vậy, chữ Qua của Kim Qua Thiết Mã.
Tùy Qua cười nói:
- Hồ tiên sinh vì sao có hứng thú đối với tên của tôi như vậy? Nghe nói Hồ tiên sinh từng học qua thuật thôi toán tiên thiên, chẳng lẽ cũng thích đoán chữ sao?
- Sư tôn ở trên, xin nhận đệ tử Hồ Nhất Bát cúi đầu.
Hồ Nhất Bát đột nhiên rời ghế, sau đó tiến tới trước mặt Tùy Qua muốn quỳ lạy.
Biến hóa như vậy thật sự là quỷ dị. Tùy Qua vội vàng vươn tay chế trụ Hồ Nhất Bát, để cho hắn không thể tiếp tục bái xuống, nói:
- Hồ tiên sinh, tôi đâu phải sư tôn của ông, ông đừng nghĩ sai mới tốt. Lễ lớn như vậy tôi không chịu nổi đâu.
- Việc này do tôi quá nóng lòng.
Hồ Nhất Bát vội vàng giải thích:
- Mặc dù sư tôn chân nhân bất lộ tướng, nhưng tôi hiểu sơ thuật bói toán, biết tiên duyên đời này của tôi đều nằm trên người sư tôn. Cho nên thỉnh sư tôn đừng nên cự tuyệt tôi.
- Tiên duyên?
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Tôi cũng không phải tiên nhân, nơi nào có tiên duyên cho ông đây?
- Cho dù sư tôn chưa phải tiên nhân, nhưng chung quy vẫn sẽ thành tiên.
Hồ Nhất Bát nói:
- Cả đời này của Hồ mỗ, đều truy tìm tiên duyên, mấy chục năm qua không tưởng được rốt cục đạt tới ước muốn, đạt tới ước muốn ah!