Y Tiên Thiểu
Chương 406 : Tiên duyên
Ngày đăng: 20:52 21/04/20
Hồ tiên sinh, năm nay ông bao nhiêu tuổi?
Trầm Quân Lăng nhịn không được hỏi.
- Chín mươi ba.
Hồ Nhất Bát đáp.
- Chín mươi ba? Tôi xem Hồ tiên sinh nhiều lắm chỉ có bốn mươi ba đi.
Trầm Quân Lăng lại nói.
- Không, Trầm tỷ, lần này cô xem sai rồi, tuổi tác của Hồ tiên sinh tuyệt đối không chỉ bốn mươi ba.
Tùy Qua lại nói:
- Hồ tiên sinh, có thể cho tôi bắt mạch sờ cốt hay không.
- Đương nhiên có thể.
Hồ Nhất Bát vươn tay.
Tùy Qua bắt mạch cho Hồ Nhất Bát, sau đó nhấn lên xương ngón tay hắn, cuối cùng nói:
- Hồ tiên sinh không nói sai, thật sự hắn đã hơn chín mươi tuổi.
- Sao có thể?
Trầm Quân Lăng không tin kêu lên.
Đợi vài phút sau lão giả đã mang theo mấy thanh niên khiêng thùng thủy tinh chứa quan tài vào trong phòng khách.
Hồ Nhất Bát phất tay cho mấy thanh niên lui xuống, sau đó nhìn Tùy Qua nói:
- Sư tôn, nếu thứ này hữu dụng với ngài, xin mời nhận lấy đi.
- Hồ Nhất Bát, đây là thứ đáng giá mấy trăm triệu, ông thật sự muốn hiến cho sư môn?
Tùy Qua hỏi.
- Đã được tiên duyên, đồ cổ tiền tài gì đó với tôi mà nói chẳng khác gì cặn bã.
Hồ Nhất Bát đáp:
- Huống hồ nếu như không thể đắc đạo, tôi chỉ còn hai mươi năm tuổi thọ, lưu nhiều tiền như vậy có ý nghĩa gì?
- Tốt, ngươi có lẽ đã đại triệt đại ngộ. Như vậy ta thu lại đồ vật trước.
Tùy Qua nói, trong lòng thật cao hứng, chuẩn bị tính toán làm sao chở đi. Đối với Bão Phúc Đan Mộc hắn đã khẩn cấp vô cùng.
- Cút ngay, để cho tôi đi vào! Hồ Nhất Bát, thiếu gia đã tìm tới cửa, nhìn xem ông làm sao nói chuyện!
Lúc này ngoài sân vang lên thanh âm cuồng vọng.
- Lại là Chu Hằng Bằng, thật đáng ghét!
Trầm Quân Lăng thấp giọng mắng, người mạnh mẽ xông vào nhà của Hồ Nhất Bát chính là thiếu gia nhà giàu cùng hai thủ hạ của hắn trong đại sảnh đấu giá khi nãy.