Y Tiên Thiểu
Chương 438 : Chơi ngươi tới hỏng mất (1)
Ngày đăng: 20:53 21/04/20
Đường Vân không để ý tới, nói:
- Sao anh không nói em trai không nên thân của anh đoạt phòng tôi đặt trước đâu.
- Bất quá chỉ là đoạt một căn phòng mà thôi, cần động súng sao?
Thang Vân Bằng lạnh lùng nói.
- Thang Vân Bằng, anh đừng lánh nặng tìm nhẹ, nếu em trai của anh đoạt phòng của tôi, nếu tôi còn không lên tiếng, sau này tôi làm sao hỗn trong Đế Kinh đây?
Đường Vân hừ lạnh một tiếng.
- Vậy anh nói giải quyết như thế nào?
Thang Vân Bằng nói:
- Tóm lại em trai tôi không thể chịu một phát súng oan uổng.
- Thang Vân Long thêu dệt chuyện trước, cho nên nhiều lắm chúng tôi đền tiền.
Đường Vân nói:
- Đây là biện pháp giải quyết của tôi.
- Anh nghĩ rằng Thang gia thiếu tiền sao?
Thang Vân Bằng hừ lạnh nói:
- Xem ra anh căn bản không muốn giải quyết vấn đề. Tôi cho anh biết, nổ súng bắn người, dù đến cục công an công khai xử lý, các người cũng không chiếm được tiện nghi.
- Yêu cầu của anh, đừng hòng chúng tôi đáp ứng!
Đường Vân không nhường một bước.
Cục diện nhất thời căng thẳng lên.
Sắc mặt Thang Vân Bằng xanh mét, tựa hồ muốn gây khó dễ.
- Tôi xem, không bằng dựa theo biện pháp thứ nhất giải quyết đi.
Tùy Qua đột nhiên nói.
Nghe xong lời này, Đường Vân hoảng sợ.
Hai anh em họ Thang cũng kinh ngạc khó hiểu nhìn Tùy Qua. Trong ánh mắt Thang Vân Bằng cũng lần đầu xem trọng Tùy Qua, cảm thấy được tiểu tử này vì không muốn liên lụy Đường gia đem sự tình gánh xuống, xem như là một nhân vật.
- Tùy Qua, cậu điên rồi sao?
Đường Vân khó hiểu hơn nữa có chút căm giận nói:
- Cho dù chuyện bắn người chúng ta có chút quá phận, nhưng không có đạo lý người gây sự là Thang gia bọn hắn, dựa vào cái gì còn muốn chúng ta có hại!
Khác nhau chính là sắc mặt hai người rất khó xem, mà Đường Vân thật cao hứng.
- Nhìn xem, xương cốt khép lại rồi.
Tùy Qua cố ý nói, kích thích hai anh em họ Thang.
- Nhiều nhất qua thêm mười phút chút tổn thương xương cốt đó có thể khép lại. Nếm chút đau khổ là có thể giải quyết phân tranh hai nhà, đây là chuyện có lợi bao nhiêu ah.
Đến thời điểm này, dù Đường Vân có ngu ngốc cũng biết Tùy Qua đang đùa giỡn hai anh em họ Thang.
Đúng vậy, Tùy Qua trúng hai phát súng, đến tận xương, nhìn vào bị tổn thất nặng. Nhưng nếu chân của Tùy Qua có thể khỏi hẳn, như vậy chỉ sợ có hại không phải hắn, mà là hai anh em họ Thang. Bởi vì Tùy Qua lành hẳn, nhưng chân của Thang Vân Long thì sao?
Chỉ sợ hắn vẫn phải làm người què cả đời!
Hơn nữa người của Thang gia cũng không thể tiếp tục truy cứu chuyện này.
Bởi vì Thang Vân Bằng đã nói trước!
- Di, thật sự là vậy đâu.
Đường Vân cố ý kinh ngạc nói:
- Không sai, Tùy Qua, cậu thật là lợi hại, thuốc này hiệu quả tốt lắm thôi.
- Phải, chờ xương cốt lành lại, tôi rắc chút thuốc bột vào, ngay cả da thịt cũng sinh ra đâu.
Tùy Qua lại nói.
Đường Vân cười đáp:
- Đây không phải giống như chưa từng bị thương sao?
- Không kém bao nhiêu đâu.
Tùy Qua nói:
- Dù sao nhất định không cần làm người què cả đời. Nhưng vẫn nhờ Thang Vân Bằng tiên sinh rộng lượng, đáp ứng dùng biện pháp này giải quyết vấn đề.
Nghe xong lời này, Thang Vân Bằng chỉ hận không thể lập tức giết chết Tùy Qua.
Sau một lát, xương cốt đã lành, Tùy Qua rắc thuốc bột lên vết thương.
Quả nhiên da thịt cũng dần dần sinh trưởng.
- Thần kỳ!
Đường Vân kinh hô:
- Tùy Qua, thuốc của cậu thật lợi hại!