Y Tiên Thiểu
Chương 565 : Thiện ác tất báo (2)
Ngày đăng: 20:54 21/04/20
Một lát sau, khi Tùy Qua đi tới phòng Văn Quốc Cường, Văn Quốc Cường đang ngây người nhìn nóc nhà, trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng, hoàn toàn không có sinh cơ.
Nhưng, Văn Quốc Cường vẫn rất tôn kính Tùy Qua và Lam Lan, bình tĩnh chào hỏi hai người.
Sau khi Tùy Qua nói rõ ý đến, Văn Quốc Cường toát ra vẻ mặt tựa hồ không quá tin tưởng. Nhưng, rất nhanh hắn lại nói:
- Tùy tiên sinh, thật ra tôi không biết anh rút cuộc đang nói cái gì, nhưng như vậy cũng không sao, dù sao tình trạng hiện tại của tôi cũng không thể tệ hơn nữa, cho nên thân thể tàn phế của tôi, tùy anh xử trí.
- Văn đại ca, anh nên có lòng tin với tôi, cũng nên có lòng tin với bản thân mình.
Tùy Qua nói:
- Tôi nói tôi sẽ cho anh một đôi chân, lời này không phải nói đùa. Đúng rồi, đợi lát nữa có thể sẽ thấy đau, anh phải chuẩn bị trước mới được.
- Chân của tôi bị cưa đứt, còn cái gì đau hơn được nữa.
Văn Quốc Cường thở dài nói.
Tùy Qua cũng không nói gì nữa, bắt đầu dùng Huyết Đằng năm cánh cải tạo hai chân cho Văn Quốc Cường.
Tràng diện này, thoạt nhìn quả nhiên làm cho người ta thấy sợ hãi, khi thấy những thứ giống như xà trùng ngọ nguậy, Lam Lan gần như muốn nôn mửa.
Còn Văn Quốc Cường, mặc dù mạnh miệng, nhưng cũng đau đến lịm người.
Bởi vì lúc trước đã thí nghiệm qua trên người Sơn Hùng, cho nên lần này động tác của Tùy Qua càng thêm thành thạo, thời gian thực hiện cũng nhanh hơn.
Khoảng bốn mươi phút sau, Tùy Qua đã hoàn thành “giải phẫu đôi chân”.
Hơn nữa, cuộc “giải phẫu” này tiến hành tương đối thuận lợi, mặc dù Văn Quốc Cường bị đau đến thiếu chút nữa chết đi, nhưng khi đứng dậy, cảm thấy đau đớn lúc trước, căn bản không là gì.
Sau đó, nước mắt Văn Quốc Cường liền tuôn ra.
Đàn ông không dễ rơi lệ, nhưng lúc này Văn Quốc Cường căn bản không cách nào nhịn được.
Ngay cả Văn Đại Gia, cũng nước mắt tuôn đầy mặt.
Nhìn thấy tràng diện này, vành mắt Lam Lan cũng đỏ hoe.
- Này, các người làm gì vậy? Đây là chuyện tốt a, nên ăn mừng mới đúng . . .
Hai người chia tay ở cửa giáo khu Phát Phong.
Khi xuống xe, Lam Lan tựa hồ muốn nói gì đó với Tùy Qua. Nhưng, nàng rốt cục không nói gì.
Còn Tùy Qua, cũng chỉ nhẹ nhàng nói với Lam Lan một tiếng “Ngủ ngon”.
Sau đó, Tùy Qua đi vào trụ sở đào tạo thực vật, tiếp tục tu hành, ma luyện lực tinh thần của mình.
Cùng lúc đó, trong phòng tổng thống khách sạn Đông Châu.
Phương Thiểu Văn cũng không rời khỏi thành phố Đông Giang, mà cùng một tên con nhà giàu khác tới đây.
Phương Thiểu Văn rót hai chén Lafite, đưa một chén cho vị con nhà giàu kia, cười nói:
- Vương Hào, tối nay uống rượu không ngon, bằng không tôi gọi mấy cô nương đến cùng chúng ta uống rượu?
Tên cậu ấm tên là Vương Hào nhận lấy chén rượu, uống một hơi cạn sạch:
- Đây không phải là vấn đề uống rượu hay không uống rượu, mà là vấn đề mặt mũi. Phương Thiểu Văn, tôi nghe nói, Tam Giang đường các người là đệ nhất bang phái tỉnh Minh Hải, vốn trông cậy sau khi đến thành phố Đông Giang, có thể giúp tôi mở rộng cục diện. Ai ngờ, Tam Giang đường các người ở thành phố Đông Giang căn bản không được, tôi còn trông cậy hợp tác với các người?
- Vương thiếu, không thể nói như vậy.
Phương Thiểu Văn nói:
- Đám lưu manh côn đồ có rất nhiều kẻ là dân liều mạng, cho nên mặc dù biết Tam Giang đường chúng ta lợi hại, nhưng vẫn mạnh miệng.
- Thật sao?
Vương Hào bình thản nói:
- Vậy chuyện ngươi bị ăn bạt tai là thế nào?
Phương Thiểu Văn rốt cục biến sắc, nói:
- Người xuất thủ, tu vi thật sự quá kinh khủng, là tu vi Tiên Thiên kỳ. Đụng phải người như thế, cho dù là cha tôi cũng chỉ có thể đi đường vòng!
- Tiên Thiên kỳ cái gì? Có gì đặc biệt hơn người .