Y Tiên Thiểu
Chương 78 : Phúc Họa Tương Liên
Ngày đăng: 20:50 21/04/20
Lão địa chủ đáng thương, lại thành con chuột thí nghiệm linh dược của tôn tử.
Sau khi biết rõ nguyên nhân, Tùy Qua vội vàng dùng châm pháp Ất Mộc Thần Châm làm giảm cơn đau cho lão địa chủ.
Sau đó, Tùy Qua cả đêm không chợp mắt, canh giữ trước giường lão địa chủ, đề phòng bất trắc. Mặc dù linh dược hoàn toàn dựa theo phương pháp trong Thần Nông tiên thảo bí quyết chế biến ra, nhưng dù sao còn chưa khảo nghiệm dược hiệu. Vốn Tùy Qua rất cẩn thận, ai ngờ lại trực tiếp khiến lão địa chủ đau đớn đến hôn mê, điều này làm cho Tùy Qua không khỏi lo lắng.
Mặc dù Tùy Qua rất muốn chữa khỏi cái chân què cho lão địa chủ, nhưng hắn cũng sợ làm hại đến lão địa chủ.
Mặc dù lão địa chủ không phải là ông nội của Tùy Qua, nhưng trong lòng Tùy Qua, lão địa chủ còn thân hơn ông nội hắn, cũng là thân nhân duy nhất trên đời này của Tùy Qua. Nếu lão địa chủ vì vậy mà gặp bất trắc, sợ rằng Tùy Qua vĩnh viễn không thể tha thứ cho mình.
Tùy Qua một đêm không chợp mắt, Ngưu Tiểu Hoa cũng một đêm không ngủ.
Ngưu Tiểu Hoa bị tiếng hét thảm của lão địa chủ chấn động, sau đó nàng cùng Tùy Qua trông giữ cả đêm, thỉnh thoảng đưa nước cho Tùy Qua, nói vài lời trấn an hắn, nghiễm nhiên giống như một tiểu thê tử ngoan hiền.
- Đau!. . . Đau quá!
Lúc này, lão địa chủ nằm trên giường rốt cục cũng tỉnh lại. Câu nói đầu tiên sau khi tỉnh lại, chính là kêu đau.
Sau đó, lão địa chủ nhìn Tùy Qua và Ngưu Tiểu Hoa, nói:
- Sợ cái gì, lão khọm già này rất cường tráng, không dễ dàng quy thiên như vậy đâu.
- Hiện tại còn đau không?
Tùy Qua hỏi lão địa chủ.
- Không đau nữa.
Lão địa chủ gật đầu.
Tùy Qua thở phào nhẹ nhõm, tiến lên nhổ lá thông trên đùi lão địa chủ.
- Thử xem.
Tùy Qua nói với lão địa chủ.
- Tốt.
Lão địa chủ ngồi dậy trên giường, sau đó kích động đặt hai chân xuống mặt đất.
Tùy Qua cười nói, hắn có linh thảo, linh dược nơi tay, lo gì kiếm tiền.
- Không sai, cháu có thể phối ra tiên dược như vậy, bao nhiêu tiền cũng có thể kiếm....không được!
Lão địa chủ mới vừa nói phân nửa, đột nhiên lắc đầu.
- Làm sao không được?
Tùy Qua nghi ngờ nói.
- Tiên dược, là thứ do thần tiên thượng giới cai quản, chúng ta tình cờ được chút chỗ tốt, đã là cơ duyên lớn lao. Nếu như muốn dùng tiên dược kiếm tiền, chỉ sợ sẽ tiết lộ thiên cơ.
Tư tưởng mê tín của lão địa chủ lại bắt đầu quấy phá:
- Thiên cơ bất khả lậu, linh dược càng không thể để người ngoài nhìn thấy. Ta cảm giác, xuất bản linh dược, đó chính là phúc họa tương liên, sau này cháu sử dụng, nhất định phải cực kỳ thận trọng!
Mặc dù Tùy Qua không đồng ý với tư tưởng mê tín của lão địa chủ, nhưng câu nói "linh dược không thể để người ngoài nhìn thấy", thật sự khiến Tùy Qua sinh lòng cảnh giác. Lão địa chủ nói không sai, cẩn thận không bao giờ thừa, một khi để người ta biết Tùy Qua hắn mang linh dược, sợ rằng chưa chắc có chuyện tốt.
Trừ phi, hắn có đầy đủ võ lực bảo vệ linh dược và an toàn của mình.
- Xem ra, sau khi trở về, phải nắm chặt thời gian đề cao tu vi.
Tùy Qua nghĩ thầm. Hôm nay đã trồng được linh thảo, muốn bước vào Luyện Khí kỳ, cũng dễ dàng hơn nhiều.
- Cháu định lúc nào trở về trường?
Lão địa chủ hỏi.
- Buổi tối cháu sẽ ngồi xe lửa trở về.
Tùy Qua nói.
- Ừ, vậy gọi Tiểu Hoa tới đây.
Lão địa chủ nói.
Tùy Qua không biết lão địa chủ định làm gì, đành phải gọi Ngưu Tiểu Hoa đến.