Yêu Cung

Chương 9 : Xem vết thương không hiểu (hạ)

Ngày đăng: 23:58 19/04/20




Một mũi tên trúng hai con nhạn nếu như nói về kỹ thuật thì không tính là lợi hại. Nếu như ở trên chiến trường, một tên Thần Xạ Thủ có thể dùng một mũi tên bắn xuyên hai tên đến ba tên bốn tên binh sĩ là chuyện thường! Nhưng nơi này không phải là chiến trường, nơi này cũng không có trận hình gì, cũng không có nhiều binh lính như thế. Nơi này còn là thành viên tinh anh nắm giữ năm mã lực.



- Mũi tên này xuyên qua cổ họng người thứ nhất sau đó không còn đủ lực lượng để xuyên thủng người thứ hai. Cho nên mũi tên này sau khi đâm thủng áo giáp da chỉ có thể đâm trúng tim của hắn!



Kỵ sĩ này nói tới đây, trong mắt hắn xuất hiện một đạo tinh quang. Cho dù là hắn cũng muốn nhìn cảnh tượng phát sinh trong lúc đó! Ở nơi như thế này, rốt cuộc làm sao mới có thể một mũi tên trúng hai con nhạn! Một mũi tên bắn chết hai thành viên của đội tinh anh nắm giữ năm mã lực! Điều này cần có kỹ thuật bắn cung và năng lực nắm bắt thời cơ cường đại tới mức nào?



- Đây là do một Thần Xạ Thủ bắn ra. Ta dám cam đoan, tất cả Thần Xạ Thủ trong quân của Đại Vận quốc chúng ta, tuyệt đối không người nào có thể bắn ra mũi tên này!



Kỵ sĩ vỗ ngực bảo đảm. Tuy rằng bình thường Thần Xạ Thủ trong quân đã là một người rất trâu bò. Nhưng hắn vẫn tin tưởng vào phán đoán của mình.



- Còn vết thương này thì sao?



Lăng Túc chỉ vào thi thể của Hắc Giáo. Chỉ thấy trên thi thể của Hắc Giáo có ba vết thương. Một vết ở da đầu, một vết ở vai, và một vết ở yết hầu!



Chẳng lẽ mũi tên đầu tiên bắn chệch. Mũi tên thứ hai không trúng chỗ chí tử, mũi tên thứ mới giết chết được Hắc Giáo sao? Nếu giải thích như thế căn bản không thỏa đáng. Hắc Giáo không phải là bia ngắm không biết di chuyển. Bất kể là Thần Xạ Thủ nào cũng tuyệt đối không thể liên tục bắn ra ba mũi tên mà hắn không phản kích. Với tốc độ và lực lượng của Hắc Giáo, sau mũi tên đầu tiên thất thủ, hắn sẽ lập tức bắt được cung thủ!



- Đây cũng là chỗ ta xem không hiểu!




Trong lòng Âu Dương tự nói với mình. Mặc kệ chiến trường hung hiểm thế nào, mình nhất định phải sống sót! Chỉ có sống sót mới có thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày hôm sau. Bằng không tất cả đều chỉ là nói suông...



Đêm khuya, một đoàn kỵ binh vô cùng tinh nhuệ đã làm rối loạn cuộc sống của người dân trong thôn Kháo Sơn. Khi ba mươi tên kỵ sĩ xuất hiện ở trong sơn thôn nghèo khó này. Bọn họ không khỏi cảm thấy nghi ngờ. Ở một chỗ như thế này có thể xuất hiện Thần Xạ Thủ sao?



- Đội trưởng! Nơi này nghèo khó như thế làm sao có khả năng tồn tại một Thần Xạ Thủ được?



Đội phó nhìn đội trưởng Lăng Túc có chút không rõ hỏi dò.



Thật ra bọn họ đều biết, nếu như theo hành trình ban đầu, bọn họ không nên dừng lại ở chỗ này. Bọn họ hẳn phải nên tiếp tục đi về phía tây truy kích đội thám báo còn lại đã lẻn vào bên trong Đại Vâmk. Nhưng Lăng Túc quyết định chủ ý, nhất định phải gặp Thần Xạ Thủ kia một lần, xem có cơ hội mời hắn gia nhập vào đội ngũ của mình hay không.



Phải biết rằng, toàn Đại Vận quốc cũng không quá một trăm Thần Xạ Thủ. Sau khi trải qua chiến tranh lâu như vậy, phần lớn bọn họ đều bị chết hoặc bị thương. Hiện tại những người có thể ra chiến trường, chỉ có khoảng bốn mươi, năm mươi người thôi. Một trung đội như của hắn làm sao có khả năng được phân một Thần Xạ Thủ? Thần Xạ Thủ đều xuất hiện trên tiền tuyến để áp chế binh tuyến của đối phương.



- Không nên xem thường bất kỳ địa phương nào. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ngươi sẽ tin Hắc Giáo bị người giết chết sao?



Lăng Túc trừng mắt với đội phó một cái. Sau đó hắn liền giục ngựa đi về phía trưởng thôn thôn Kháo Sơn.