Yêu Ma Đạo
Chương 129 :
Ngày đăng: 00:32 22/04/20
Mạt Đồng vừa đi liền đi mất 3 tháng.
Trong 3 tháng này Mạt Đồng chưa từng trở về phủ lần nào, nam nhân cũng hiểu bản tính Mạt Đồng bất hảo (aka lưu manh) rất khó mà sống yên 1 chỗ, hắn cũng sớm biết Mạt Đồng sẽ không vĩnh viễn ở lại chỗ hắn. Chẳng qua không nghĩ tới Mạt Đồng sẽ đi đột nhiên như vậy, nam nhân cho rằng lần này Mạt Đồng sẽ không bao giờ quay về nữa.
Mà lúc trải qua một đêm cuồng loạn kia sau, người trong phủ đều biết quan hệ của Mạt Đồng cùng nam nhân, nhưng mà Trương Tử Yến cũng không có “chán ghét” nam nhân, người Trương gia vẫn đỗi đãi với hắn như trước kia. Hắn vốn quyết định rời đi Trương gia, hắn không có mặt mũi nào đối mặt với trên dưới Trương gia, nhưng mà người Trương phủ dường như đều hiểu, thông cảm cho nỗi khổ của hắn.
Hôm nay Trương Tử Yến cảm thấy thân thể không khỏe, nam nhân mang nàng đi y quán, đại phu báo cho nam nhân một cái tin tốt: Trương Tử Yến mang thai.
Nam nhân phi thường cao hứng bởi vì hắn sẽ làm phụ thân, tin tức này làm cho hắn bỏ ý niệm rời đi trong đầu, nếu hắn đi rồi liền thành người bội tình bạc nghĩa, Trương Tử Yến mang thai chính là một việc vui, người Trương Phủ cũng vì thế mà mở tiệc chúc mừng, hơn nữa còn ở trong thành phát gạo cho người nghèo, mà trong mấy ngày này ngoại trừ Cửu Hoàng ngẫu nhiên sẽ đến trà phô tìm hắn uống trà liền không có ai khác đến tìm hắn cả, đoạn thời gian này hắn cũng không có thời gian tìm Xích Luyện tâm sự, hắn phải để ý đến cửa hàng hơn nữa sau khi đóng cửa tiệm còn phải về nhà bồi Trương Tử Yến đang mang thai.
Hắn cũng không muốn đi nghe người bên ngoài truyền nhau chuyện đấu đá của các môn phái, hắn không muốn để ý tới, không muốn biết tin tức của Mạt Đồng, nói hắn trốn tránh cũng tốt như thế nào cũng đều tốt, hiện nay thái bình thịnh thế biên thành yên ổn phồn vinh, hắn không muốn nghĩ đến chuyện khác, đời này hắn liền tại Biên thành hảo hảo bồi thê tử, cùng hài tử của hắn trải qua cả đời, tất cả chuyện làm sai trước đây hắn vô pháp xóa sạch, hắn chỉ có thể từ sau ngày hôm nay sống thật tốt.
Quan hệ của Cửu Hoàng cùng nam nhân cũng dần dần có chuyển biến tốt đẹp, bởi vì y thi thoảng sẽ đến trà phô của nam nhân, còn luôn sẽ tặng chút lễ vật cho nam nhân, nam nhân căn bản không muốn nhận nhưng mỗi lần lại từ chối không được, mấy ngày này Cửu Hoàng cũng không làm gì với hắn, điều này làm cho hắn dần buông lỏng cảnh giác, trong lúc ở cùng Cửu Hoàng cũng trò chuyện không ít đề tài.
Nhưng mà nam nhân cũng không hiểu mình là môi tinh (sao chổi = kẻ xúi quẩy, xui xẻo) hay như thế nào mà những ngày yên bình luôn không được bao lâu, thời điểm Trương Tử Yến mang thai 5 tháng hắn phân phó hạ nhân thay biển cho phủ đệ, đổi “Mạt phủ” trở về “Trương phủ”, trong những ngày Mạt Đồng rời đi, hắn sống rất an bình như những người bình thườn, tất cả chuyện trước đây đều giống như một giấc mộng.
Ngày hôm đó Cửu Hoàng cùng nam nhân ở trà phô ẩm trà, bởi vì sắp đến lúc đóng cửa tiệm, trong tiệm cũng không có người đến đặt hàng.
Cửu Hoàng cười rộ lên nhìn rất đẹp, cái loại tươi cười phát ra từ nội tâm làm cho nam nhân có chút thất thần, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Cửu Hoàng đối hắn cười thực lòng, khó tránh khỏi có chút sửng sốt.
Hai người bước chậm trong rừng cây, ban đêm thực tĩnh lặng, tiếng bước chân thực rõ ràng, 2 người nói chuyện phiếm, nam nhân cảm thấy càng đi càng nóng nhưng mà thời tiết rõ ràng thực rét lạnh, ban đêm sương mù bao phủ trong rừng cây, nam nhân khác thường cảm thấy rất nóng, cho đến khi giọt mưa lạnh như băng gõ trên mặt nam nhân mới khiến cho hắn tỉnh rượu không ít.
Nam nhân chậm rãi ngẩng đầu nhìn thấy bầu trời rơi rụng hoa tuyết cùng mảnh rừng mai trước mắt làm đáy mắt bình tĩnh của hắn có vài phần xao động. Hoa mai cùng bông tuyết bay lả tả, hoa bị sương tuyết hỗn loạn đánh gãy phiêu tán ở trong mưa phùn gió lạnh, nguyên lai hoa mai ngoài thành đều đã nở rộ rồi, hắn đã lâu không có ra khỏi thành, cũng không biết ngoài thành có cảnh đẹp như vậy.
Cửu Hoàng cởi ngoại sam che trên đầu hai người, vạt áo y dính không ít đóa hoa, mưa tuyết rơi rất lớn, y sam nam nhân đều bị ướt, 2 người tìm được tiểu đình nghỉ mát giữa hồ sen để trú mưa, đường nhỏ vùng ngoại ô ban đêm không người tự nhiên là tối đen một mảnh, nơi đặt chân cũng khó tìm.
Y phục cả 2 đều bị ướt, Cửu Hoàng đụng đến thân thể nóng bỏng của nam nhân, y thấy thân thể nam nhân mẫn cảm run rẩy liền lập tức rụt tay về.
Trong bóng đêm.
Nam nhân nghe Cửu Hoàng ghé vào lỗ tai hắn thì thầm: “Thân thể của ngươi rất nóng, có phải có chỗ nào không thoải mái, muốn ta xem giúp ngươi hay không?”. Y quan tâm hỏi nam nhân, hơi thở đảo qua cổ nam nhân, thanh âm y rõ ràng dễ nghe khiến cho cả người nam nhân vốn đã nóng lại càng nóng thêm.
Liền ngay cả nam nhân từ trước đến nay tâm đều bình tĩnh lại không hiểu làm sao tim đập nhanh hơn.