Yêu Ma Đạo

Chương 136 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Nam nhân mơ mơ màng màng, căn bản là không biết có người đến đây, Cửu Hoàng mặt không chút thay đổi nhìn chăm chú vào hai người, Xích Luyện nửa híp hai tròng mắt, Xích Luyện đang nâng mặt nam nhân để ngăn không cho nam nhân nhìn ra bên ngoài, y thong thả hôn môi nam nhân, làm cho hơi thở nam nhân dần dần trở nên hỗn loạn, y rất dễ dàng liền thành công dời đi tầm mắt nam nhân.



Hô hấp nam nhân ấm áp phun ở hai má Xích Luyện, môi Xích Luyện rất mềm khiến cho nam nhân vốn đang buồn ngủ trong nụ hôn từ tốn này dần dần mất đi ý thức…….



Thời điểm Xích Luyện buông nam nhân ra, nam nhân đãbị y làm miên thuật(miên=ngủ ;thuật = làm phép) ngủ an ổn, lúc này Cửu Hoàng đứng ở cạnh cửa sắc mặt lạnh đến đáng sợ, con ngươi biếng nhác của y lộ ra hàn ý sâu không thấy đáy.



“Cút ra đây”. Ngữ khí Cửu Hoàng lạnh như băng giống như thanh kiếm sắc bén, rất nguy hiểm, y ra lệnh cho Xích Luyện xuống giường, chẳng qua đối mặt thái độ Cửu Hoàng không tốt như vậy nhưng thật ra Xích Luyện không để tâm, Xích Luyện chậm rãi mặc y phục liền chậm rì rì xuống giường, ở trong mắt Cửu Hoàng rõ ràng là Xích Luyện đang khiêu khích y.



“Làm sao? Tức giận?”. Xích Luyện đắc ý nở nụ cười, y đã gặp Cửu Hoàng mấy lần, y vừa chỉnh lý y phục của mình lại tiện tay kéo chăn đắp kỹ lên người nam nhân, “Tích đại ca đang ngủ, ngươi đừng đánh thức hắn, nếu không hắn sẽ ngượng ngùng, đến lúc đó sẽ rất khó xử”. Y một nửa nhắc nhở, một nửa khoe khoang, đương nhiên càng nhiều chính là đắc ý.



“Ngươi đừng đắc ý”. Cửu Hoàng hừ lạnh, “Nếu Tích Duyên biết ngươi là xà yêu, hắn sẽ không để ý ngươi nữa”.



“Đây không phải chỉ là lời nói của ngươi sao, ta mới vừa tặng 1 kiện đại bào cho hắn, hắn thích đến nỗi đi ngủ đều phải ôm”. Thật ra Xích Luyện nói bừa thôi, y cũng không có đem y phục đưa cho nam nhân, y cũng không tính toán đưa cho nam nhân, nhưng mà câu này đã đủ để cho Cửu Hoàng tức giận.



Bởi vì Cửu Hoàng cũng nhìn thấy đại bào xích hồ kia để ở dưới người nam nhân, y có chút kinh ngạc, Xích Luyện thế nhưng cởi bỏ phong ấn của xích hồ, còn giết xích hồ, nhưng nghĩ lại mà xem nếu Xích Luyện không nuốt nội đan của xích hồ thì bây giờ cũng sẽ không đứng ở nơi đây, nhưng lại nghĩ máu Xích Luyện rất lạnh lẽo nên làm chuyện này cũng không kỳ quái.



Hai người không đánh thức nam nhân liền đi tới đại đường, đã không có y phục chống lạnh Xích Luyện cảm thấy lạnh lẽo, Trương quản gia thế nhưng rất hiểu chuyện tặng Xích Luyện 1 kiện áo lông để cho y mặc, áo lông màu đỏ tươi là màu y thích nhất, da y vừa trắng vừa mềm nhưng lại lộ ra vài tia khí tức yêu dị, hơn nữa thần thái y điềm tĩnh cùng khí chất tao nhã làm cho rất nhiều người trong phủ lén lút thảo luận về y.



Trương quản gia cũng biết Cửu Hoàng cùng Xích Luyện đều là bằng hữu của Tích Duyên, đương nhiên không dám chậm trễ đến hai vị tán gẫu đến “cao hứng”, thấy thế lão cũng không dám quấy rầy, hai người ngồi ở đại đường ẩm trà.



Nhiệt độ không khí bên ngoài rất lạnh, liền làm cho bên trong thở ra hơi thở đều biến thành sương trắng, trong chén trà nhiệt khí từ từ tràn ra, trừ bỏ bên ngoài đều là cảnh tuyết cùng sương mù, tất cả hình ảnh giống như đứng yên.



Đèn treo ở mái hiên tiểu lâu màu đỏ sậm, ở trong gió lạnh đồ sộ sừng sững, ánh nến lắc la lắc lư có vẻ có chút yêu dị, trong Trương phủ rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nghe rõ thanh âm uống trà.
Cửu Hoàng ôm nam nhân, có tuyết rơi trên vai y, nam nhân tùy ý cho y ôm không nói gì, một lát sau mới nghe được y ghé vào lỗ tai nam nhân nói: “Ta phải đi về”. Thanh âm y thực rõ ràng, thực dễ nghe, nhiệt khí từ miệng y thở ra làm ấm 1 chút vành tai cùng với hai gò má nam nhân.



” Ân”. Nam nhân nhẹ nhàng trả lời.



Cửu Hoàng nhìn nam nhân 1 lúc, hắn có chút nghi hoặc nhìn Cửu Hoàng, thời điểm hắn đang chuẩn bị rời đi thì Cửu Hoàng mới ôm sát thắt lưng nhắn, hôn lên đôi môi hắn……..



Nam nhân chưa kịp trốn tránh thì vừa vặn bị hôn, hôn ngân* của Cửu Hoàng nóng rực, hắn còn chưa lấy lại tinh thần thì đôi môi đã bị cạy ra, môi Cửu Hoàng thực dày nhưng lại cực nóng đến đáng sợ giống như phải đem môi cùng đầu lưỡi hắn đều hòa tan, trằn trọc dây dưa ở thời tiết rét lạnh, nhưng không có cảm giác nóng rực bị phỏng mà ngược lại tăng thêm vài phần ôn nhu.



* hôn ngân: dấu hôn



Nam nhân nhẹ nhàng mà đẩy Cửu Hoàng ra, “Rốt cuộc phát sinh chuyện gì?”. Hắn cảm thấy Cửu Hoàng có chút kỳ quái, hắn không khẳng định lắm hỏi tình huống của Cửu Hoàng.



Cửu Hoàng vân vê môi, đôi mắt nâu nhạt nhìn chằm chằm nam nhân nửa ngày mới chậm rãi mở miệng trả lời nam nhân,” Ta phải đi về, quay về Tuyết Sơn”.



Nam nhân sửng sốt một chút nhưng lập tức vẫn lộ ra ý cười ” Vậy tốt rồi, nhà của ngươi vốn ở phương Bắc, tửu phường ở đây cũng chỉ là địa phương dừng chân, hiện tại thời tiết Biên thành cũng kỳ quái, ngươi trở về cũng tốt”. Nam nhân chần chờ gật gật đầu, biểu tình trên mặt hắn thực bình tĩnh.



Cửu Hoàng cũng chỉ là lẳng lặng nhìn nam nhân, “Ngươi không có gì muốn nói với ta sao? Lần này ta đi rồi, ta cũng không biết cũng không biết tới khi nào mới trở về, bởi vì trên đường còn muốn đi Thanh Sơn một chuyến, người khác nhờ ta mang tin tức cho chưởng môn Bạch Vân Quan”. Cửu Hoàng nhưng thật ra không 1 chút nào giấu diếm bởi vì đối phương là là nam nhân, biết nam nhân không có tâm cơ Cửu Hoàng liền không cần giấu diếm điều gì với nam nhân.



Chưởng môn Bạch Vân Quan……..



Nam nhân nghe mấy chữ này thì ánh mắt bất an xao động……..