Yêu Ma Đạo

Chương 157 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Nơi này là Phật đường…….



Mạt Đồng xé nát y phục nam nhân, đè lên người hắn, đại môn Phật đường mở toang ra, hắn té trên bồ đoàn rất dày, Mạt Đồng gắt gao hôn môi hắn, đầu lưỡi nóng ướt quấn quanh đầu lưỡi hắn, 2 tay hắn đẩy Mạt Đồng ra thì lại bị chụp lấy, cố định lên đỉnh đầu, hắn không nghe lời nên bị Mạt Đồng nhẹ nhàng cắn bờ môi của hắn.



Quần của nam nhân bị cởi ra, hô hấp của hắn rất dồn dập, hắn muốn nói chuyện lại chỉ có thể phát ra thanh âm ” ân ân ô ô”, hắn rất sốt ruột, đây là địa phương của Nham Vân, nếu bị đệ tử Nham môn nhìn thấy thì sẽ không tốt lắm.



Nhưng mà khí lực Mạt Đồng rất lớn, thời điểm Mạt Đồng tiến vào thân thể nam nhân thì hô hấp run rẩy của hắn trở nên nặng nề, hơi thở hai người cực nóng lại thâm sâu, dây dưa giữa 2 đôi môi trở nên càng ngày càng sâu, càng ngày càng khó tách rời, phân thân Mạt Đồng chôn ở trong cơ thể hắn, Mạt Đồng xoa xoa thân thể hắn, chậm rãi đong đưa phần eo…….



Làm cho phân thân liên tục ra vào trong tràng bích nóng ướt của nam nhân, trong cơ thể hắn vừa ướt vừa nóng, làn da hắn trơn bóng có chút nóng lên, rất là chọc người động tâm, mà hắn cũng có thể tinh tường cảm giác được dục vọng của Mạt Đồng ở trong cơ thể hắn không ngừng to ra, thậm chí hắn có thể cảm giác được tần suất đập của mạch máu trên dục vọng của Mạt Đồng rất rõ ràng.



Một bàn tay Mạt Đồng giữ chặt 2 tay nam nhân để trên đỉnh đầu, 1 tay chế trụ dục vọng của hắn, Mạt Đồng chuyển động phần eo ở trong tràng bích chặt chẽ của hắn, dùng sức cọ xát, địa phương tương liên của 2 người liên tục rơi ra nhiệt dịch màu trắng, mỗi một lần Mạt Đồng tiến vào đều khiến thân thể hắn bị đẩy lên, Mạt Đồng hôn môi hắn, kịch liệt ra vào, thân thể hắn bị xoa bóp đến vô lực, hơn nữa động tác của Mạt Đồng càng lúc càng nhanh, tiến vào rất sâu làm cho hắn nghẹn ngào lên…….



Mạt Đồng hôn nam nhân đủ rồi thì đầu lưỡi y rút khỏi miệng nam nhân, nam nhân bị sặc mà ho khan, môi y dán lên môi nam nhân, bất mãn hỏi: “Lần sau còn chạy trốn nữa không?”.



“Khụ khụ…….”. Nam nhân ho khan.



Thân thể cực nóng mập hợp cùng một chỗ, bộ vị tư mật của hai người gắn liền chặt chẽ cùng một chỗ, trong Phật đường rất nhanh liền truyền ra thanh âm hơi nghẹn ngào của nam nhân, thường thường có tiếng thì thầm nghe rất mờ ám, tình cảm mãnh liệt xen lẫn va chạm cùng thanh âm hôn môi…….



“Ta không có chạy, ta bảo Trương quản gia nói cho các ngươi…….. Ta đi về nhà……..”. Nam nhân bị Mạt Đồng đặt ở trên bồ đoàn, dưới sự ra vào mãnh liệt lại nóng rực của Mạt Đồng thì hắn cúi đầu, tận lực giữ bình tĩnh nói, “Ngươi không phải đã tìm đến đây……”. Thanh âm hắn nói chuyện rất nhỏ, hắn không muốn do nói lớn mà đưa người khác tới.



“Ngươi nói có vẻ hợp lý nhỉ, lần sau mà chạy thì sẽ không đơn giản như vậy đâu”. Mạt Đồng cắn cắn môi nam nhân, y thả tay nam nhân ra, biết nam nhân sẽ không lại phản kháng, y hôn lên môi nam nhân mấy cái, môi nam nhân bị hôn đến ướt át, nam nhân cảm giác được hơi thở của y rất nóng giống như muốn làm môi nam nhân bị bỏng, thanh âm hô hấp của 2 người có thể nghe rõ ràng.



“Ta không có chạy…….”. Nam nhân nhíu mày 1 chút, bởi vì phỏng chừng Mạt Đồng xâm nhập ra vào, ma sát khu vực mẫn cảm trong cơ thể hắn nên dục vọng cứng rắn kia nhờ dịch ruột non bôi trơn mà tiến vào rất dễ dàng, sự ra vào mang đến khoái cảm khiến cho thân thể mẫn cảm của hắn run rẩy một chút, hắn nắm chặt bả vai Mạt Đồng…….



Nam nhân thật sự không có chạy trốn, chỉ là hắn muốn đi ra ngoài 1 thời gian để giải sầu…….



Mạt Đồng cũng rõ ràng mặc kệ lời giải thích của nam nhân, ngậm môi hắn, ra vào nhanh hơn khiến đầu hắn đụng vào góc bàn, phân thân hắn ở trong lòng bàn tay của Mạt Đồng trở nên càng ngày càng trướng lên, Mạt Đồng cầm dục vọng của hắn, ngón tay cái kích thích linh khẩu ở trước dục vọng của hắn, hắn nắm chặt y phục Mạt Đồng, y phục của hắn bị Mạt Đồng xé nát, hơn nửa lưng đều lộ ra ngoài, quần bị ném ở 1 bên, áo khoác lông bị để dưới người hắn, Mạt Đồng mở 2 chân hắn ra…….



Hạ thân nam nhân bị nhấc lên thuận tiện cho Mạt Đồng tiến vào, huyệt khẩu bị dục vọng của Mạt Đồng nhét đầy không chừa 1 kẽ hở nào, rất gần kề, rất nóng, rất là *** đãng, độ ấm giữa môi 2 người cao hơn……..
Nam nhân đứng ở ngoài cửa gõ cửa, thần sắc trên mặt hắn vẫn ôn hòa như cũ, hắn mới vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Nham Vân tự mình mở cửa ra, hắn gần như là bị kéo đi vào, chỉ nghe một tiếng “lạch cạch” thì cửa phòng bị đóng chặt lại, từ một khắc Nham Vân mở cửa ra thì hắn liền để ý thấy vạt áo Nham Vân cởi ra, hình như đang chuẩn bị nghỉ ngơi.



“Ta……. Nếu là bất tiện thì ngày mai chúng ta nói sau”. Nam nhân theo bản năng nhìn thoáng qua trên giường, màn buông xuống nên không thấy rõ lắm tình huống bên trong.



Nham Vân liếc mắt nhìn nam nhân 1 cái, thản nhiên nói: “Có gì bất tiện, trong phòng lại không có người khác, ngươi có chuyện liền nói”. Trong thanh âm y mang theo một chút trào phúng.



“Ta muốn nói với ngươi, ngươi phải luyện tốt Thanh Hồn kiếm”. Nam nhân giương mắt nhìn về phía Nham Vân.



Nham Vân cởi ngọc quan xuống, mái tóc dài đen nhánh rơi xuống, y vươn 5 ngón tay gẩy gẩy tóc, từ trong gương đồng nhìn về phía nam nhân đang đứng: “Ta đã sớm biết rồi không cần ngươi nói”.



Nam nhân không nói gì, hắn cũng không biết tại sao Nham Vân lại biết điều này, chắc là Liễu Phong nói cho Nham Vân, “Mấy ngày nữa chính là thời điểm âm khí nặng nhất, ngươi hẳn là cũng đã biết rồi…….”. Hắn đang nhắc nhở Nham Vân động tác phải nhanh nếu chậm trễ thì phiền toái.



“Ân”. Nham Vân đứng lên, vén màn giường lên, bên trong quả thực không có ai, y đứng ở bên giường cởi y phục, nam nhân sửng sốt một chút, mà hình như Nham Vân cảm giác được sự tồn tại của hắn thì nhẹ nhàng nhíu mày một chút, “Nói xong là có thể đi rồi, về sau không cần tùy tiện đến nơi ở của ta, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ bị hiểu lầm”. Thời điểm y nói chuyện mặt không chút thay đổi, y tự mình làm chuyện của mình………..



Nam nhân sững sờ đứng bên cạnh……..



Nam nhân lo lắng, ở trong mắt Nham Vân thì hắn căn bản không tính là cái gì, hắn mới vừa mở cửa ra chuẩn bị đi ra ngoài thì nghe thấy thanh âm của Nham Vân vang lên ở phía sau ——



“Sư thúc, nếu ngươi không ngại thì đêm nay có thể cùng ta cùng giường”. Nham Vân nói xong liền cực châm chọc hừ vài tiếng nở nụ cười, “Ngươi không phải ai cũng đều có thể sao? Ngươi thật đúng là không kiêng ăn, thậm chí có thể ai đến cũng không cự tuyệt…….”.



Biểu tình trên mặt nam nhân rất bình tĩnh……..



Chỉ là sắc mặt nam nhân có vẻ thiếu chút huyết sắc……..



Notes: pé Đồng đúng là con nít nha còn chơi trò giả bộ nữa, thấy pé nhiều lúc cũng dễ xương dã man nhưng nhìu lúc làm người khác chỉ mún ném đá thôi



Ầy còn cái thằng Nham Vân sao mà tui mún quánh hội đồng nó quá