Yêu Ma Đạo

Chương 163 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Xích Luyện mở chân nam nhân ra, ngón tay vói vào, thấy thân thể nam nhân bất an lộn xộn, miệng phát ra tiếng rên rỉ không biết là thống khổ hay là vui sướng, hình như nam nhân không thích ngón tay y, y rút ngón tay ra, động tác nam nhân tạm dừng, hình như đang chờ đợi cái gì nhưng cảm giác được Xích Luyện không có phản ứng.



Nam nhân đang chuẩn bị nói chuyện thì………



Hai chân nam nhân bị tách ra, 1 vật thể so với ngón tay càng thô, càng lớn hơn nữa, càng nóng, càng cứng rắn chậm rãi đâm vào thân thể hắn, 1 cỗ khoái cảm khó có thể chịu được từ sau lưng hắn tràn lên, thanh âm phát ra từ miệng hắn trở nên có chút khàn khàn, nhưng Xích Luyện biết hắn thực thoải mái vì thế y tiến vào đến chỗ sâu nhất, phân thân bị nam nhân liếm ướt thực thuận lợi liền đi vào bí huyệt nam nhân bị khuếch trương qua.



Trong cơ thể nam nhân nóng ướt khiến cho Xích Luyện phút chốc liên tục lay động thân thể, y ổn định thắt lưng nam nhân, thân thể nam nhân run rẩy liên tục, thế trừu tống này tới dồn dập khiến cho lưng nam nhân chấn động liên tục, miệng phát ra rên rỉ cũng càng khàn khàn, phát ra càng mờ ám……..



“Nhanh quá……..”.



“Thích không?. Xích Luyện hỏi nam nhân, đẩy nhanh tốc độ, nghe được giọng nam nhân run rẩy rên rỉ, y bóp mạnh cặp mông nam nhân, cúi người xuống hôn môi nam nhân. Khiến nam nhân ngậm lấy đầu lưỡi của y……..



Thân thể nam nhân vừa mềm vừa nóng, Xích Luyện ôm nam nhân không biết thay đổi bao nhiêu tư thế, phân thân y một khắc không ngừng tiến vào nội vách tường mẫn cảm nóng ướt của nam nhân.



“A a…….”. Nam nhân bất an rên rỉ lên, nơi đó thật thoải mái……..



Xích Luyện hình như biết ý tứ của nam nhân, liên tục chạm vào nơi đó của nam nhân, dục vọng nóng bỏng liên tục ma sát nơi kia 1 chút, y hôn mặt nam nhân một chút, môi y chạm môi nam nhân một chút, y hỏi nam nhân, “Không phải ngươi muốn muốn nhìn bộ dáng của ta sao? Hiện tại mở to mắt ……..”. Y mở mảnh vải bịt mắt nam nhân ra.



Nam nhân mở mắt ra, đôi mắt thích ứng bóng tối nhìn thấy rõ dáng vẻ của Xích Luyện, nhưng y cũng không lo lắng nam nhân sẽ đẩy y ra, bởi vì hiện tại nam nhân bị y dùng yêu thuật mê hoặc, căn bản không biết y là ai.



“Có muốn nhiều hơn không?”.



“Muốn……..”. Nam nhân mở miệng.



“Vậy ngươi nên biết phải làm như thế nào chứ?”.



“…….”. Nam nhân lắc đầu tỏ vẻ không biết.



Xích Luyện ôm nam nhân đổi tư thế, để nam nhân ngồi ở trên người y, tự nam nhân liền bắt đầu dùng con đường nóng ướt của mình phun ra nuốt vào dục vọng của y……….
“Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta không biết tình hình bên kia, 1 lát nữa tay giúp ngươi hỏi đệ tử Nham môn là được rồi……….”.



Hai ngày trôi qua, Xích Luyện lại nói với nam nhân………….



“Ngày hôm qua ta giúp ngươi hỏi tình hình bên kia, môn chủ Nham môn còn chưa trở về, tình hình của những người khác thì ta không biết……….”.



Lại mấy ngày trôi qua nữa, thời điểm Xích Luyện đến đút cơm cho nam nhân thì có chút tiếc nuối nói với nam nhân………



“Theo đệ tử Nham môn trở về từ U sơn nói thì trước khi âm huyệt bị xà yêu phong bế bị phá, lúc sau không biết môn chủ bọn họ dùng phương pháp gì phong bế âm huyệt 1 lần nữa, thương vong phi thường nặng nề, còn có một ít ô quỷ trốn đi khi âm huyệt bùng nổ không có tiêu diệt hết……….”. Thời điểm y nói chuyện thì mắt cũng không chớp lấy 1 chút.



Rất rõ ràng có 1 số việc Xích Luyện không muốn nói với nam nhân……….



Nam nhân cũng đã nhận ra cho nên ngày hôm đó hắn thừa dịp thời điểm Xích Luyện chưa tới thì đi ra khỏi phòng, trên mặt đất của tiền viện có 1 ấn bát quái rất lớn……….



Có 1 thiếu niên mặc bạch y đang quét rác, Nham môn không đều là mặc hồng y, mà lúc này 1 vài đệ tử hơi lớn tuổi 1 chút từ hành lang vội vàng đi tới tiền viện. Đều là mặc bạch y………..



Nam nhân có chút khó hiểu, hắn tiện tay túm 1 vị đệ tử hỏi: “Tiểu huynh đệ, vì sao tất cả mọi người đi đứng vội vàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.



“Vài ngày trước đó, âm khí bùng nổ nên chưởng môn cùng các cao nhân liên thủ đối kháng chống địch, chưởng môn bất hạnh bỏ mình (aka chết), hơn nữa mấy vị cao nhân khác đều bị trọng thương, có vài vị được an bài nghỉ ngơi ở hậu đường của Nham môn. Hiện tại toàn bộ đệ tử đều phải đến tiền viện tưởng niệm chưởng môn, Nham môn trong 3 ngày đều phải mặc bạch y, không được lớn tiếng ồn ào, nghiêm túc tưởng niệm………”. Đệ tử kia nói xong thì vội vàng rời đi.



Nham Vân đã chết…………



Nam nhân có chút không thể tin được, hắn cảm giác mới tỉnh lại vậy mà đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất………..



Nam nhân đi tiền điện, thấy rất nhiều đệ tử đang mặc niệm, trong lòng có cảm thụ không nói nên lời, hắn đứng yên thật lâu ở trong này cho tới khi có đệ tử nhắc nhở hắn, tưởng niệm hôm nay đã xong, đệ tử đó nói với hắn mấy ngày sau sẽ còn 1 ít người Nham môn trở về Nham môn bái tế môn chủ, hắn nhìn thoáng qua quan tài trong đại điện.



Hắn nói không nên lời………