Yêu Ma Đạo

Chương 164 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Theo như lời Nham Vân thì nam nhân không có giá trị gì, Nham Vân cũng không muốn nhìn thấy hắn, ngược lại hắn để đệ tử dẫn hắn đi xem mấy vị cao nhân bị thương. Hắn được đưa tới chỗ dưỡng thương của mấy vị cao nhân.



Nam nhân không nhìn thấy Phật Hàng cùng Mạt Đồng, cũng không có nhìn thấy Cửu Hoàng, hắn thực sốt ruột, hắn ở trong sân đi vài vòng, coi lai lịch của mấy người bị thương khác. Căn bản không phải người hắn muốn tìm.



Không biết bọn họ có an toàn không, nam nhân rất lo lắng, hắn mới đi ra khỏi viện thì đụng phải người muốn gặp, người hắn đụng vào là Phật Hàng, sắc mặt Phật Hàng không tốt lắm, một đầu tóc bạc bay ở sau người, áo cà sa màu bạc trên người thực dễ thấy y một thân không nhiễm thế tục, nhìn qua rất mê người, hơn nữa diện mạo y tuấn mỹ bất phàm càng thêm hấp dẫn ánh mắt người khác.



Nam nhân mới vừa nhìn thấy Phật Hàng thì kích động đến không nói nên lời, Phật Hàng ngoại trừ mặt trắng bệch ra thì không có gì không ổn, đệ tử Nham môn khó hiểu liếc mắt nhìn nam nhân 1 cái liền rời đi. Hai tay Phật Hàng vòng quanh ngực nhìn nam nhân chằm chằm, nam nhân muốn nói chuyện lại sốt ruột đến nói không nên lời, chỉ có thể sốt ruột nhìn Phật Hàng, nói “Ê ê a a” mà người bình thường nghe không hiểu.



Phật Hàng nhìn thấy nam nhân thì hơi nhíu mày,”Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”. Ngữ khí y lãnh đạm, trên mặt không có biểu tình dư thừa.



Sau khi từ ngày bọn họ trở về từ U sơn thì Phật Hàng vẫn ở tại Nham môn, hiển nhiên y không thích “tà giáo” Nham môn này, ngày đầu tiên y tới đây thì nhìn thấy Xích Luyện, từ trong miệng Xích Luyện biết được nam nhân ở nơi này thì y không định rời đi, trong khoảng thời gian này nam nhân hôn mê thì y ngày ngày đều đến thăm nam nhân, chỉ là thời điểm y tới thì nam nhân đang ngủ.



Mà hôm nay Phật Hàng mới đi ra từ phòng nam nhân, chuẩn bị xem thương thế của mấy người khác như thế nào, không ngờ sẽ ở nơi đây nhìn thấy nam nhân, hơn nữa thời điểm nam nhân nhìn thấy y thì ánh mắt đo đỏ, dáng vẻ muốn nói lại không nói nên lời khiến y cảm thấy nam nhân là quan tâm y.



“Ngươi không có bị thương chứ?”. Nam nhân nắm cánh tay Phật Hàng, nhìn trái nhìn phải, không khó nhìn ra hắn đang lo lắng.



“Ngô không sao hết”. Phật Hàng thản nhiên trả lời một câu, “Nơi này không tiện nói chuyện, đến chỗ ngô đi”. Y quen thuộc băng qua hành lang, đưa nam nhân tới biệt viện của y, đây là địa phương những người Nham môn an bài cho y, rất yên tĩnh.



Nam nhân bình tĩnh lại, vừa rồi tình tự của hắn dao động rất lớn. Sau khi xác định Phật Hàng không có việc gì thì hắn do dự mở miệng hỏi Phật Hàng, “Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng không có trở về cùng ngươi hay không?”.



“Có”. Mắt Phật Hàng lẳng lặng nhìn chăm chú vào nam nhân, ánh mắt y nhìn nam nhân với ý xấu, nam nhân không xác định Phật Hàng có sinh khí với hắn hay không. Bởi vì nam nhân đang hỏi những người khác……….




Có chút nóng……..



Xúc cảm kia mang theo một chút đau đớn……….



Ngón tay Phật Hàng xoa nhũ tiêm của nam nhân, nam nhân cúi đầu nhìn y, có chút do dự, vừa định hất tay y ra thì y mở miệng ngậm lấy đầu nhũ của nam nhân……..



Tay nam nhân hơi dùng sức, dục vọng của Phật Hàng bị hắn xoa bóp ở trong tay, Phật Hàng rất có cảm giác ngậm chặt đầu nhũ của hắn, cùng với động tác của hắn khi nhẹ khi mạnh……..



Trong màn sương mù mông lung thì tầm mắt hai người có chút mê mang………



Trầm mặc trong chốc lát ——



Nam nhân khẽ hỏi Phật Hàng, “Nham Vân y………”. Hắn muốn nói lại thôi.



Phật Hàng ngừng động tác, y nhả nhũ tiêm nam nhân ra, nhũ tiêm nam nhân bị y hôn đến mẫn cảm lại ướt át, ánh mắt y hơi sắc bén nhìn chăm chú vào nam nhân, hình như đang chờ đợi nam nhân tiếp tục.



“Nham Vân y thật sự………. Thật sự đã chết rồi a………”. Nam nhân do dự hỏi ra.



Nam nhân không tin tưởng quá rằng Nham Vân đã chết như vậy………