Yêu Ma Đạo
Chương 178 :
Ngày đăng: 00:33 22/04/20
Tích Duyên hôn mê bất tỉnh. Hắn không muốn ngất xỉu nhưng mà hắn là phàm thể (cơ thể con người), không thể thừa nhận được nhiều áp lực, như vậy đã tính không tệ, có thể chống đỡ tới khi hai người đó tới mới té xỉu, mà thời điểm khi hắn tỉnh lại thì đã ở trong trúc xá sơn thủy (phòng trúc có phong cảnh núi non, nước bao quanh) của Vạn Đà Phong cách Thanh Phong cốc vài trăm dặm.
Nơi này núi vây quanh tứ phía, có thể nghe thấy thanh âm nước chảy của dòng suối nhỏ, ngoài sơn thủy trúc xá có 2 ngọn đèn ***g làm nổi bật yêu khí tràn ngập nơi đây.
Nam nhân mở mắt ra thì nhìn thấy một đầu tóc trắng của Cửu Hoàng, y im lặng ngồi ở bên giường nam nhân, trong phòng ánh sáng rất u ám làm nổi bật vẻ mặt rất nhu hòa của y, y đỡ nam nhân ngồi dậy, hơn nữa hỏi trạng huống thân thể của nam nhân, nam nhân tỏ vẻ chính mình không có việc gì, y cũng nói cho nam nhân biết tình hình của Thanh Phong cốc, hiện tại Thanh Phong cốc bị tà khí bao phủ.
Bọn họ hợp tác với các đại nhân sĩ chính đạo, liên thủ phong ấn Thanh Phong cốc, áp chế tà khí xuống, nhưng mà lại không thấy bóng dáng của tà đế, mà Nham Vân được Liễu Phong cứu ra từ trong Thiên Phật tháp, thương thế rất nghiêm trọng, hiện giờ đang ở phòng cách vách nghỉ ngơi, mà thời điểm Mạt Đồng đối chiến cùng tà đế cũng bị trọng thương, Mạt Đồng ở trong trúc xá ở bên cạnh chữa thương, mà sơn thủy trúc xá ở trong núi này là Xích Luyện dùng pháp thuật biến ra, trên người Xích Luyện nhiễm khí tức ô uế nên đang ở phía sau núi tịnh hóa linh thể.
Mà Cửu Hoàng cùng Liễu Phong không có bị thương, lần này là Cửu Hoàng cố ý đi Thanh Sơn mời Liễu Phong xuống núi, y chỉ nói với Liễu Phong là Nham Vân cùng xà yêu đều đi Thanh Phong cốc, mới đầu thì ngay cả Cửu Hoàng cũng cho rằng Liễu Phong đi theo y tới đây là vì hàng phục xà yêu, không ngờ tới thời điểm trọng yếu còn có thể liên thủ cùng xà yêu ngăn chặn tà khí của tà đế.
Mà Cửu Hoàng nhận thấy hình như xà yêu bắt đầu hướng thiện, không biết đây là hiện tượng tốt hay là xấu, xem ra hiện tại thì ngay cả Liễu Phong cũng không biết có nên bắt xà yêu hay không.
Mà tuyết lang của Cửu Hoàng cũng bị thương, tuy rằng y không có bị thương nhưng y vẫn phụ trách chiếu cố nam nhân, Nham Vân có Liễu Phong chiếu cố, mà y thì thủy chung canh giữ ở bên giường nam nhân…….
Nhìn thấy nam nhân tỉnh lại thì y mới yên tâm, mà sau khi nam nhân nghe Cửu Hoàng nói xong chân tướng sự tình hắn cũng thở dài một hơi, xem ra hắn chỉ cần tất cả mọi người không có việc gì là tốt nhất rồi.
Tà khí ở Thanh Phong cốc đột nhiên nổi lên khiến hắn cũng trở tay không kịp, mà khiến hắn phiền não chính là Phật Hàng.
Mà lúc này hình như Cửu Hoàng biết nam nhân đang suy nghĩ cái gì, y giúp nam nhân kéo chăn, mệt mỏi nói tình hình của Phật Hàng với nam nhân: “Còn Phật Hàng, hiện tại y đang nghỉ ngơi trong phòng đối diện”.
“Cái gì?”. Nam nhân nghi hoặc nhìn về phía Cửu Hoàng, tưởng cái lổ tai của chính mình nghe lầm.
Vừa rồi Cửu Hoàng nói tới…….Phật Hàng?
Cửu Hoàng thật khẳng định nói với nam nhân: “Ngươi không có nghe lầm, Phật Hàng nghỉ ngơi ở trong phòng đối diện, là Xích Luyện mang Phật Hàng về, Phật Hàng đương nhiên ở Thanh Phong Cốc tu hành, tà khí làm Phật Hàng ngất đi, tu vi của Phật Hàng gần như đã không còn, may mắn chính là không có nguy hiểm tới mạng sống”.
Nam nhân nhẹ nhàng gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi”. Trong lòng hắn vô cùng vui sướng, tìm được Phật Hàng rồi vậy là tốt rồi, rất tốt rồi, đây là kết quả hắn muốn gặp nhất.
Mấy ngày tiếp theo thì tất cả mọi người đang dưỡng thương, nhưng mà Cửu Hoàng bất kể là nam nhân ăn cơm hay là ngủ thì y đều ở bên người nam nhân, mà những người khác đều chữa thương, cũng không tiện mang thương tích xuất hiện ở trước mặt nam nhân.
Nam nhân cũng không có nhìn thấy Nham Vân, bởi vì Liễu Phong ở đây nên hắn cũng không tốt đi quấy rầy, hơn nữa cửa phòng Mạt Đồng luôn đóng chặt nên hắn cũng không tốt đi xông loạn, Xích Luyện lại ở hậu sơn tu luyện…….
Cửu Hoàng để nam nhân dựa lưng vào giường, hắn biết ngón tay của Cửu Hoàng chạm tới nơi nào trên thân thể hắn, rất nhanh bả vai cùng lông mi hắn mà bắt đầu bất đồng trình độ mà run rẩy một chút.
“Nơi đó……”. Thấp giọng khó nhịn lại run rẩy thì thầm, môi hắn bị nụ hôn của Cửu Hoàng làm ẩm ướt……… Làm cho người ta muốn cắn lên đó 1 ngụm.
Cửu Hoàng theo bình thường bế nam nhân lên, lần này nam nhân vẫn bình tĩnh như cũ, thỉnh thoảng sẽ phát hiện thanh âm kích động của Cửu Hoàng, nam nhân là người rất bảo thủ.
Tối nay ánh trăng nồng đậm.
Tình ý kéo dài. Nhưng mà vào lúc này.
Hắt xì —
Một tiếng vang nhỏ quỷ dị.
Cửa phòng bị người đẩy ra, hai người không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa, vừa lúc thấy vẻ mặt phẫn nộ của Nham Vân, cùng vẻ mặt không chút biểu tình của Mạt Đồng.
“Hai người các ngươi sửng sờ ở cửa làm cái gì?”.
Bên ngoài truyền đến thanh âm trong trẻo của Liễu Phong, lập tức nghe thấy tiếng bước chân dần dần đến gần.
“Đi ra ngoài”.
Đáy mắt Cửu Hoàng hiện lên vài tia lửa giận, y phiền chán đám người này.
Nhưng mà vào giờ phút này khi nam nhân nhìn thấy rõ bộ dáng vẻ mặt không chút cảm xúc của Mạt Đồng, tựa hồ đáy mắt của Mạt Đồng lộ ra khiếp sợ cùng khó có thể tin, mà khi hắn nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Nham Vân thì tim hắn gần như ngừng đập.
Loại thời điểm này thế nhưng lại bị bọn họ nhìn thấy…….
Sắc mặt hắn trắng bệch, mặt đều đang run rẩy……..