Yêu Ma Đạo
Chương 187 :
Ngày đăng: 00:33 22/04/20
Trên mặt đất đầy dây mây, dây mây kia quấn quanh chân của Nham Vân, bò lên thân thể y, chậm rãi chế trụ y, con ngươi lãnh đạm của y nhìn chằm chằm nam nhân, y mân môi không nói 1 lời, trong mắt là bất mãn không nói nên lời.
Một cỗ lực lượng cường đại kéo Nham Vân tới bên người nam nhân, dây mây kia chậm rãi buông lỏng ra, nhanh chóng biến mất………
Hai người đứng ở huyền nhai gió thỏi bay y sam, lông chim đen tuyền trên đôi cánh sau lưng nam nhân bị gió thổi bay lộn xộn, tóc đen của nam nhân nhẹ nhàng tung bay, nam nhân cau mày đánh giá Nham Vân.
” Hiện tại nếu ngươi nhảy xuống thì ai cho ta dương khí, vừa rồi thời điểm mọc cánh dương khí của ta lại hao tổn 1 phần”. Nam nhân cũng không kiêng dè, hắn chưa thõa mãn, “Muốn nhảy thì cũng phải chờ ta hút đủ đã rồi lại nhảy”. Hắn đưa tay vuốt ve thân thể của Nham Vân, độ ấm truyền đến từ ngực của Nham Vân rất ấm tay, 2 người cao ngang nhau, hắn hơi hơi cúi đầu áp môi vào cần cổ của Nham Vân……
Nam nhân muốn trực tiếp ăn Nham Vân, như vậy hẳn là sẽ rất bổ, hắn há mồm đang muốn làm như vậy thì Nham Vân lại đẩy hắn một chút, Nham Vân giơ tay kéo mặt hắn quay lại.
Nam nhân hỏi Nham Vân: “Sao?”.
“Chẳng qua muốn dương khí thôi nên phương pháp gì đều được phải không?”. Ánh mắt của Nham Vân từng chút từng chút từ đôi mắt của nam nhân chậm rãi di động đến 2 cái răng nanh bên môi của nam nhân…….
Nam nhân gật đầu: “Ân”. Cho nên ăn Nham Vân cũng có thể.
Hai tay của Nham Vân từ thân trên trần trụi của nam nhân vuốt ve đến bên hông của nam nhân, ánh mắt nam nhân theo tay của y chậm rãi di động, nam nhân rủ mắt, khóe miệng hàm chứa tươi cười, tiếng cười của nam nhân hơi khinh miệt, y đột nhiên dùng sức kéo nam nhân qua, thân thể hai người dán chặt cùng 1 chỗ, nam nhân giương mắt nhìn về phía y, vừa lúc chống lại đôi mắt tràn ngập nguy hiểm của y…….
Giây tiếp theo đôi môi của nam nhân bị đôi môi của Nham Vân gắt gao ngăn chặn, va chạm nóng rực kia làm cho cả người hắn ngây một chút, hai tay Nham Vân ôm sát thắt lưng của hắn, thế hôn của Nham Vân rất mạnh mẽ, hoàn toàn không để ý tới phản ứng của hắn, dùng sức mút đôi môi của hắn, đầu lưỡi Nham Vân khiêu mở đôi môi của hắn ra, đầu lưỡi đảo qua hàm răng của hắn, khuấy đảo khoang miệng mẫn cảm của hắn, lông mi hắn run lên một chút, cảm giác được đầu lưỡi bị quấn quanh, bị ma xát, bị sục sạo, bị gảy lên……
Một tay Nham Vân ôm thắt lưng của nam nhân, 1 tay đỡ gáy của nam nhân, y nghiêng dùng sức hôn sâu, nụ hôn cuồng loạn lại nóng rực này khiến hơi thở của nam nhân trở nên dồn dập, nam nhân chậm rãi giật giật môi cắn ngược lại y một chút, dương khí của y chậm rãi từ nụ hôn theo hô hấp cực nóng truyền vào thân thể của nam nhân…….
Nụ hôn vừa sâu lại vừa vội, thình thoảng 2 người phát ra tiếng hừ nhẹ trầm thấp, dục hỏa của hai người dâng lên, hơi thở thực hỗn loạn, đôi môi cực nóng dán tại cùng nhau, đầu lưỡi nóng ướt khuấy đảo, cọ xát lẫn nhau, khóa cùng một chỗ thong thả dây dưa, hai má của nam nhân dần dần nóng lên, đáy mắt của Nham Vân bịt kín khí tức *** trầm trọng.
Nam nhân giơ tay xoa lưng của Nham Vân, hai tay của hắn vói vào trong y bào của Nham Vân, hai tay vuốt ve thân thể của Nham Vân, động tác của hắn làm cho Nham Vân cảm thấy rất mới mẻ, Nham Vân cũng vuốt ve hắn như vậy, chỉ thấy thân thể mẫn cảm của hắn rất nhanh mà bắt đầu run rẩy, như nhũn ra, hơi thở cũng trở nên càng hỗn loạn.
Hai người hôn sâu tới không thể phân, vào lúc này Nham Vân lại buông lỏng đôi môi nam nhân ra, đây là lần đầu tiên y hôn nam nhân, không ngờ miệng nam nhân lại nóng, lại mềm như vậy, y không cố ý vào lúc này buông lỏng nam nhân ra, nhìn thấy nam nhân cúi đầu suy nghĩ, chậm rãi liếm liếm miệng, hình như đang nhấm nháp hương vị của y.
Lập tức chợt nghe nam nhân đánh giá: “Hương vị cũng không tệ lắm”.
“Vậy có muốn càng nhiều thêm không?”. Nham Vân sáp qua, đơn thuần hôn môi nam nhân một chút, rất nhanh thì rời khỏi đôi môi của nam nhân, thấy ánh mắt sâu thẳm của nam nhân nhìn y chăm chú thì y lại bổ sung một câu. “Ta nói chính là linh lực, muốn càng nhiều thì ta liền cho ngươi “.
Nam nhân quái dị cười mấy tiếng: “Muốn…….”. Dứt lời hắn hơi hơi giơ môi lên, tiến đến bên môi của Nham Vân.
Nham Vân im lặng không lên tiếng nhìn nam nhân 1 cái, môi lần thứ hai áp qua thỏa mãn yêu cầu của nam nhân, lập tức nam nhân cảm thụ được thế hôn càng mạnh hơn so với phía trước, nam nhân không hiểu cho nên nở nụ cười, Nham Vân có chút thất bại nhíu mày một chút nhưng ngược lại y càng thêm dùng sức ôm sát nam nhân, giống như muốn vò nát nam nhân, mãnh liệt đoạt lấy.
Thanh âm này thì nam nhân vô cùng quen thuộc, hắn từ từ mở mắt ra, lúc này mới phát hiện người vừa rồi hoan ái cùng chính mình dĩ nhiên là Nham Vân…….
Bởi vì Nham Vân chưa bao giờ hôn hắn cho nên ngay từ đầu nam nhân sẽ không có phòng bị, nhưng mà không ngờ sự thật dĩ nhiên là như thế, thân thể trần trụi của Nham Vân nằm ở bên người hắn, cái chăn mềm mại che bên hông hai người.
Nhìn thấy con ngươi lãnh đạm của Nham Vân thì nam nhân sửng sốt một hồi lâu, không cất tiếng nói được, biểu tình trên mặt hắn vô cùng bình tĩnh nhưng sóng to gió lớn cuồn cuộn trong lòng.
“Ngươi không biết ở chung cùng ta như thế nào sao?”. Nham Vân lấy tay chống dầu, y rủ mắt xuống, nhìn chằm chằm nam nhân, ” Ngươi ở chung cùng ta nhiều năm như vậy mà thế nhưng ngươi nói không biết ở chung cùng ta như thế nào, hiện tại không phải rất tốt sao, ta thấy ngươi rất bình tĩnh”. Tay y chậm rãi xoa thắt lưng của nam nhân, phát hiện nam nhân nhíu mày một chút, y không có thu tay lại.
Nam nhân chậm chạp nhích về phía sau, động tác của hắn làm chăn bị kéo theo, động tĩnh thật nhỏ kia làm cho đáy mắt luôn duy trì bình tĩnh của hắn có vài phần xao động, hắn chịu không nổi bị quấy nhiễu, sự bình tĩnh của hắn tùy thời sẽ bị vỡ nát.
Theo sự di chuyển của nam nhân thì Nham Vân cũng nghiêng người lên phía trước, ý của Nham Vân chính là “Ngươi động thì cũng cũng động, ngươi lui ra sau thì ta nhích lên phía trước”, y muốn coi nam nhân có thể lùi được tới đâu.
Cho tới khi lưng nam nhân chạm vào tường trúc thì ngực Nham Vân dán lên bờ ngực trần trụi che kín dấu hôn của nam nhân, trên cổ, ngực, lưng, nơi nơi đều là dấu hôn, liền ngay cả nơi bí mật đều là ấn ký do Nham Vân lưu lại, nam nhân kéo chăn muốn che lại dấu vết trên người nhưng hắn mới vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Nham Vân đang nhìn thân thể hắn……
“Không cần che”. Nham Vân chậm rãi giơ tay đẩy chăn của nam nhân ra, khiến cho thân thể của nam nhân bại lộ ở trước mắt y, y vừa thỏa mãn thưởng thức dấu hôn trên thân nam nhân vừa thản nhiên tỏ vẻ, “Tối hôm qua ngươi cũng không phải là bộ dáng hiện tại này, tối hôm qua ngươi thật sự là thực nhiệt tình”.
Nham Vân giơ tay vuốt ve thân thể của nam nhân: “Cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua cái bộ dáng kia của ngươi, hiện tại linh khí trong cơ thể ngươi vẫn rất không ổn định, hiện tại ngươi hẳn là không khí lực đá ta xuống giường”.
Nham Vân vuốt ve thắt lưng của nam nhân, cảm giác được nam nhân đang run rẩy, y chậm rãi giương mắt nhìn về phía nam nhân…….
Nhưng nam nhân lại nói: “Ngươi nói bậy bạ gì đó, ta không nhớ rõ chuyện tối hôm qua ta nhưng là không đến mức giống như ngươi nói như vậy”.
Nam nhân trở ngưới lại bị Nham Vân tóm lấy tay, Nham Vân không phải thực dùng sức cầm tay nam nhân, nam nhân rụt tay lại nhưng Nham Vân kéo hắn rồi đẩy chăn ra, dấu hôn trên người Nham Vân kéo dài từ cổ cho tới bụng.
Nam nhân lập tức rụt tay lại, tiếp theo chợt nghe Nham Vân nói: “Tối hôm qua là ngươi làm đó”. Y nói rất bình tĩnh nhưng lời này của y giống như tảng đá khổng lồ đè lên đầu nam nhân.
Hắn làm ư? Nam nhân không tin nhưng nơi này không có ai khác cả, không phải hắn làm thì ai làm, chuyện đó thật sự chứng minh dấu vết này đích thật là hắn làm. Mà lúc này Nham Vân nhìn thấy con ngươi của nam nhân có xao động rất nhỏ thì y đưa tay kéo chăn qua, che cả 2 lại, tầm mắt của nam nhân nháy mắt bị bóng tối bao vây.
Lập tức nam nhân cảm giác được một cỗ nhiệt khí hướng bên môi hắn đánh úp lại, Nham Vân hôn lên môi của nam nhân, môi nam nhân bị đôi môi mềm mại của Nham Vân hôn siết lấy, thân thể của nam nhân cứng ngắc……..
Kẹt ——
Bên ngoài cửa trúc phát ra tiếng vang quỷ dị, hình như có người đi vào……..