Yêu Ma Đạo
Chương 257 :
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
Tuy rằng nam nhân nghe không hiểu lời nói của Cửu Hoàng, nhưng mà hắn vô luận như thế nào đều tôn trọng quyết định của Cửu Hoàng, hôm nay hắn không có lập tức khởi hành, mà là ở lại tửu phường chăm sóc Cửu Hoàng.
Sau khi Cửu Hoàng bị bệnh liền không khí lực, lười biếng giống như thời thời khác khắc đều muốn ngủ, nam nhân đút y ăn tuyết liên thì y mới hơi chút đỡ hơn 1 chút, hôm nay nam nhân không đi được.
Cửu Hoàng sinh bệnh làm xáo trộn toàn bộ kế hoạch của nam nhân, hắn ước chừng ở lại tửu phường 3 ngày, đương nhiên mỗi ngày hắn đều quay về trà phô, thuận đường dùng thời gian 3 ngày này chuẩn bị tốt đồ vật phải dùng để khởi hành.
Mà bệnh của Cửu Hoàng dưới sự chăm sóc của nam nhân thì cũng tốt tới không sai biệt lắm, bởi vì nam nhân cơ hồ mỗi ngày đều bồi y ngủ, đương nhiên đây là yêu cầu của y, bởi vì lông của y thực mềm mại, hơn nữa sờ lên thực trơn tay, hơn nữa thực thoải mái, còn thoải mái hơn so với sàng đan (drap giường) gấm vóc, nam nhân liền để mặc móng vuốt y ôm thắt lưng của mình, cả người đều bị y ngăn ở giữa chân sư trước.
Ba ngày này buổi sáng nam nhân đều xử lí sự tình của trà phô, giữa trưa đi hiệu thuốc bắc mua một ít dược liệu đặc thù quý báu, lại cầm tiên dược tới tửu phường cho Cửu Hoàng, sau khi để Cửu Hoàng uống xong thì giữa trưa hắn liền nghỉ ngơi cùng Cửu Hoàng, thời gian Cửu Hoàng nói chuyện rất ít, nghĩ đến bị bệnh nên lười biếng cơ hồ đều là ngủ, cho tới tối khuya hắn mới rời đi tửu phương, quay về Trương phủ.
Mà 2 ngày trước Phật Hàng liền đi khỏi Trương phủ, nói là Tà Đế cung có việc cần phải làm, liền rời đi trước.
Kỳ thật như vậy cũng tốt, vắng Phật Hàng Hàng ở trong phủ, tới lúc đó nam nhân đi ra bên ngoài thì cũng không tất lo lắng Phật Hàng cùng Lục Hồ Nương gặp mặt ở trong phủ.
Ngày hôm đó nam nhân thức dậy rời giường thì Cửu Hoang vẫn đang ngủ, bởi vì bệnh của Cửu Hoàng tốt tới không sai biệt lắm, cũng khôi phục hình người, hắn vừa mặc y phục vừa nói lời từ biệt cùng Cửu Hoàng: “Ngày mai ta liền đi, hôm nay ngươi theo ta hồi phủ đi, ta công đạo (bàn giao, dặn dò, nhắn nhủ) sự tình rõ ràng rồi mới đi”. Hắn lấy điêu nhung trên tay ghế mặc vào, quay đầu nhìn về phía Cửu Hoàng còn muốn nghỉ ngơi.
“Ân”. Cửu Hoàng đáp lại, liền ngồi dậy tựa vào giường, y biếng nhác nhìn chăm chú vào nam nhân đã mặc xong y phục.
Nam nhân thay Cửu Hoàng lấy y sam trên giá treo bên giường kia qua, còn hầu hạ Cửu Hoàng mặc y phục, Cửu Hoàng chậm rãi đứng lên, ánh mắt ôn nhu của Cửu Hoàng dừng ở trên mặt của nam nhân, im lặng không lên tiếng nhìn nam nhân buộc đai lưng cho y…….
“Ngươi phải giúp ta để ý tốt phô tử, chờ ta trở lại, ta sẽ hảo hảo đền đáp ngươi”. Nam nhân ngước mắt nhìn Cửu Hoàng, trong mắt tràn đầy tiếu ý, hắn thấy Cửu Hoàng không trả lời, liền giơ tay chậm rãi kéo chặt đai lưng của Cửu Hoàng., “Còn có, đừng nữa nửa đêm đi ngoài thành bơi lội”.
“Không phải”. Nam nhân giải thích, hắn không có chống cự Mạt Đồng sáp tới đây hôn môi hôn cổ của hắn, hắn bình tĩnh tiếp tục nói: “Ngươi ngày thường cũng không ở quý phủ, nếu thời điểm ta đi vắng có yêu nghiệt tới trong phủ quấy rối thì làm sao đây, hơn nữa sinh ý của trà phô còn phải làm, ngươi lại bận rộn như vậy”.
Mạt Đồng dừng động tác lại, y tức giận cắn cắn cổ của nam nhân, bởi vì biết ngày mai nam nhân phải xuất phát, cho nên y chỉ ôm nam nhân 2 lần mà thôi, mà thời điểm sáng hôm sau nam nhân rời giường thì y đã không hề ở bên cạnh.
Cửu Hoàng biết nam nhân phải rời đi thì y sáng sớm liền thức dậy tiễn nam nhân tới cửa.
“Không cần tiễn nữa, ta tự đi”.
“Ngươi cẩn thận, nếu là rất nguy hiểm thì nửa đường trở về, cũng không ai sẽ trách ngươi”. Cửu Hoàng nhưng thật ra cảm thấy nam nhân đừng đi là tốt nhất, nam nhân không đáp lại Cửu Hoàng, chính là lên xe ngựa đánh xe ngựa liền xuất thành.
Mới xuất thành không lâu thì nam nhân đã bị đệ tử của Tà Đế cung ngăn lại.
“Xin nhường đường”.
“Tích gia, thật ngại ghê, chúng ta không thể nhường đường”. Đệ tử của Tà Đế cung lắc đầu cự tuyệt nam nhân, đệ tử này cản ở phía trước đường đi, thuận tiện thông báo, “Tà Đế biết hôm nay ngươi muốn đi Kỵ Long Sơn, đặc phái chúng ta tới ngăn cản ngươi, mời ngươi theo chúng ta quay về Tà Đế cung 1 chuyến”.
“Tránh ra”. Nam nhân có chút tức giận.
“Tà Đế công đạo cần phải để ngươi theo chúng ta trở về một chuyến, nếu là ngươi nhất định không chịu, Tích gia vậy liền đắc tội”. Đệ tử của Tà Đế cung lạnh lùng dứt khoát xông lên.