Yêu Ma Đạo
Chương 258 :
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
Nam nhân bị ngăn cản.
Đệ tử của Tà Đế cung túm được roi ngựa trong tay của nam nhân, ánh mắt của nam nhân bị bịt lại, nháy mắt thân mình đã bị dây thừng buộc chặt, hai chân cũng bị buộc chặt.
Hoàn toàn không động đậy được.
Nam nhân căn bản không kịp mở miệng nói chuyện, miệng đã bị nhét vật gì đó, rất nhanh hắn liền cảm giác được xe ngựa bắt đầu chạy như điên, đệ tử của Tà Đế cung bên cạnh ngăn chặn hắn lộn xộn.
Bởi vì đệ tử của Tà Đế cung, đại bộ phận trước đó là đệ tử của Bạch Vân Quan Thanh Sơn, cho nên phần lớn đều nhận thức nam nhân, cũng không dám thất lễ với nam nhân, chính là đè nặng nam nhân, bởi vì không tiện xưng hô nam nhân là “Tiền chưởng môn”, đành phải tôn xưng nam nhân là Tích gia.
Nam nhân chỉ cảm thấy chóp mũi lạnh, không biết đệ tử Tà Đế cung cho hắn ngửi cái gì, rất nhanh hắn liền hôn mê bất tỉnh………
——————
Thời điểm nam nhân tỉnh lại thì đã ở Tà Đế cung.
Hắn nhớ rõ là đệ tử của Tà Đế cung bắt hắn tới, trong căn phòng hoa lệ này ấm áp dễ chịu, ấm lô trong phòng đỏ rực, nam nhân mới vừa ngồi dậy liền nhìn đến 2 người mặc hắc bào hoa mỹ đang đứng nói chuyện với nhau ở trong phòng.
Ngươi hắc bào tóc đen kia là Mạt Đồng…….
Mà người hắc bào tóc bạc kia là Phật Hàng…….
“Các ngươi bắt ta tới làm cái gì?”. Nam nhân tức giận nhìn bọn họ.
Hai người nhìn đến nam nhân tỉnh rồi thì xoay người đi vào bên giường của nam nhân, Phật Hàng giơ tay kéo chăn cho nam nhân, nam nhân đánh bay tay của y, y nhíu mày, nói với nam nhân là không cho phép nam nhân đi Kỵ Long sơn.
“Ta muốn cứu người”. Nam nhân tức giận tới phát run, hắn hoàn toàn không nghĩ tới hai người này sẽ xuất loại lạn (thối nát) chiêu này, bắt hắn tới Tà Đế cung.
Hơn nữa Mạt Đồng cũng sớm từ trong miệng Phật Hàng biết nam nhân muốn đi tìm thi vương, địa phương nguy hiểm như vậy, nam nhân như thế nào có thể đi, hơn nữa Phật Hàng đúng lúc tìm y, nói chuyện bắt nam nhân tới Tà Đế cung, y cũng cũng hiểu được biện pháp này khả thi, vì thế liền gật đầu đáp ứng.
Bởi vậy mới có sự tình lần này.
Hơn nữa gần đây Mạt Đồng đi quỷ lâm tìm dược liệu cho nam nhân, đồng thời tu vi của chính mình cũng tăng lên không ít.
Nam nhân vốn chấp ý muốn đi Kỵ Long Sơn, nhưng Mạt Đồng không đồng ý, Phật Hàng lại trực tiếp bắt nam nhân tới Tà Đế cung gặp y, nam nhân thực sốt ruột, lại rất khó chịu.
“Ngươi rốt cuộc là ý gì, ngươi không bồi ta đi thì thôi, ngươi còn ngăn cản ta, không phải trà phô của ngươi, ngươi đương nhiên không cần lo lắng, Trương gia lại không liên quan tới ngươi, ngươi đương nhiên có thể bỏ mặc!”. Mấy năm qua lần đầu tiên nam nhân tức giận như vậy, hắn nổi giận đùng đùng trách cứ sở tác sở vi của Phật Hàng, “Ta biết vì sao ngươi không muốn đi, ngươi sợ ta đem mấy thứ đó cho người kia thì người kia sẽ đối phó ngươi!”.
Phật Hàng không phủ nhận.
Nam nhân một chưởng chụp ở trên giường, bàn tay của hắn đều chụp tới phát đau………
Phật Hàng đứng ở một bên mân môi, tựa đầu hướng một bên, căn bản là không nhìn nam nhân đang tức giận, y liền không nói 1 lời đứng ở bên giường, tình tự của nam nhân hoàn toàn không khống chế được.
Nam nhân có chút xấu hổ với suy nghĩ tiếp theo của mình, sự thật xảy ra trước mắt, loại tình huống này còn làm cái gì khác nữa chứ, suy nghĩ trong đầu của hắn trở nên càng ngày càng hỗn loạn, hắn chỉ cảm thấy động dẫn của ngón tay kia càng ngày càng mãnh liệt.
Ánh mắt của nam nhân quay lại trên người của Phật Hàng.
Phật Hàng đang bí hiểm nhìn chăm chú vào nam nhân, hắn thậm chí từ trong mắt của Phật Hàng nhìn đến tất cả đều là bình tĩnh, chỉ nghe tới Phật Hàng hỏi hắn: “Thoải mái sao không?”. Thanh âm kia cực kỳ bình thản.
Chính là ngón tay thon dài kia của Phật Hàng mang theo xúc cảm cùng xúc cảm mãnh liệt của nam nhân, hình thành đối lập mãnh liệt cùng biểu tình của nam nhân, càng kích thích nam nhân, nam nhân bị 1 chút kích thích kia khiến cho rên rỉ ra tiếng.
Nam nhân không có trả lời Phật Hàng, hắn cảm giác được ngón tay của Phật Hàng càng thêm xâm nhập. Mà hai tay của Mạt Đồng lại là xuyên qua dưới nách của hắn, hai tay gắt gao cầm thứ cực nóng mẫn cảm sớm đã có phản ứng mãnh liệt giữa hai chân của hắn…….
“Ngươi cảm thấy ngô chính là muốn ngủ cùng ngươi thôi sao?”. Phật Hàng cúi đầu, rút ngón tay ra, đem thứ nóng rực sớm vận sức chờ phát động đỉnh vào thân thể nóng ướt của nam nhân.
“Ân”. Nam nhân nín thở chậm rãi gật đầu.
“Ngô chính là không chỉ ngủ đơn thuần đâu”. Phật Hàng cúi đầu chế trụ môi của nam nhân, môi của nam nhân có chút run rẩy, bởi vì hàn khí của nước ao rất lạnh, nhưng thân thể của y sưởi ấm nam nhân.
Nam nhân thấp giọng nói một câu: “Ngươi cưỡng từ đoạt lí (= già mồm át lẽ phải)”.
“Ngươi muốn thứ gì thì ngô đều có thể cho ngươi, chính là ngươi làm nhiều chuyện như vậy vì người khác thì ngô cảm thấy không đáng”. Phật Hàng ôm nam nhân, làm cho nam nhân bám ở trên người y.
Phật Hàng ôm nam nhân, dán tại bên tai nam nhân cười khẽ: “Có phải hay không thực cảm động……..”. Y hôn hai má của nam nhân, hai má của nam nhân dần dần biến nóng phát nóng.
“……..”
“Vậy lấy thân báo đáp, được không?”. Môi của Phật Hàng dán tại bên môi hơi thở nóng bỏng của nam nhân, vươn đầu lưỡi làm dịu đôi môi cho nam nhân, “Một đổi một, thực công bằng”.
Phật Hàng là chỉ trước kia chính mình hứa hẹn với nam nhân.
Lần này ngược lại mà thôi.
Nam nhân đương nhiên hiểu được ý tứ của Phật Hàng, cũng không hảo lắc đầu, lại càng không hảo gật đầu, hắn chỉ có thể làm bộ như không có nghe thấy, bởi vì Mạt Đồng áp lại đây ôm lưng của hắn……….
“Tích thúc, ngươi bất công nga”. Mạt Đồng sáp lại đây, 1 tay y nắm cằm của nam nhân, làm cho nam nhân cúi nghiêng đầu qua đây, Phật Hàng không có hôn lên môi của nam nhân, thuận thế hôn lên sườn mặt của nam nhân.
“Ta không có”. Thanh âm bình tĩnh của nam nhân bị Mạt Đồng lấp kín tại giữa môi, địa phương nóng rực giữa hai chân hắn bị Mạt Đồng làm bắn ra 1 lần, hắn thở hổn hển……..
Lại bị Mạt Đồng hôn tới càng nhanh………
Tâm nam nhân loạn thật sự. Hắn nên đối mặt hai người kia như thế nào? Lại nên giải cứu những công nhân này như thế nào? Phải đền đáp Phật hàng sao? Phải đáp ứng Phật Hàng cùng Mạt Đồng cùng nhau bảo hộ hắn? Lại nên dùng loại thái độ nào giúp hắn đối mặt Phật Hàng cùng Cửu Hoàng?
Hắn nên làm cái gì bây giờ………..
Hắn thật sự đều cảm thấy chính mình thật hỗn loạn……….