Yêu Ma Đạo
Chương 283 :
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
Tức phụ?
Cái gì cùng cái gì.
Thật sự là “đồng ngôn vô kị”………. (trẻ nhỏ nói chuyện không có kiêng kị)
Lời của Nham Vân khiến cho nam nhân thực xấu hổ, hơn nữa Nham Vân bất thình lình hôn làm cho nam nhân có chút giật mình sững sờ, hoàn toàn không nghĩ tới Nham Vân sẽ đột nhiên hôn hắn như vậy.
Nham Vân ôm sát thân thể của nam nhân, nam nhân nghĩ muốn nghiêng đầu, lại nghiêng không ra, bởi vì Nham Vân hôn…….. Thực ngây thơ, liền ôm hắn lung tung hôn vài cái liền không biết nên tiếp tục như thế nào, chính là môi chạm môi, hôn tới hôn lui, nhìn đến nam nhân sững sờ thụ động, Nham Vân lại hôn nam nhân 2 cái, chính là môi đối với môi hôn nhẹ, không có xâm nhập gì………..
Nam nhân bình tĩnh nhìn Nham Vân, thản nhiên nói nhỏ: “Ngốc tử”. Hắn như là đang nói với Nham Vân, hoặc như là đang độc thoại, ánh sáng trên giường hôn ám, đôi mắt của lẫn nhau là sinh động rõ rệt như vậy.
Nham Vân cũng không có phản bác, chính là ôm Tích Duyên nói suốt, muốn Tích Duyên làm tức phụ của y, Tích Duyên ngược lại không có tức giận, còn thực kiên nhẫn giải thích cho y, phải giữa nam nhân cùng nữ nhân mới có thể làm phu thê, giữa nam nhân cùng nam nhân không thể làm phu thể, Nham Vân cũng không có thể gọi hắn là tức phụ, bởi vì Tích Duyên đường đường chính chính là đại nam nhân.
“A Thúc, ngày mai có đi bày quán hay không?”.
“Về sau đều không đi”. Nam nhân lắc đầu, cũng treo tốt y sam, hắn chậm rãi nằm xuống nghỉ ngơi.
Nham Vân cũng nằm xuống cùng nam nhân: “Vì sao không đi?”. Y cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì ngày thường a Thúc đều là gió mặc gió, mưa mặc mưa đi bày quán, từ sau khi người mặc hắc y phục (đồ đen) kia tới, a Thúc sẽ không lại bày quán.
Nham Vân vẫn là nhớ rõ thời điểm lần trước du hồ cùng Liễu Phong, gặp a Thúc cùng người hắc y kia, người kia cùng a Thúc rất thân mật, tuy rằng cho tới bây giờ người kia đều không có tới nhà tìm a Thúc, nhưng mà từ sau khi người kia xuất hiện thì a Thúc sẽ không đi bày quán, y thật lo lắng a Thúc khác thường, hơn nữa cái người kêu Xích Luyện còn thường thường tới tìm a Thúc.
Y không thích ai tới gần a Thúc quá, cũng không thích người khác ngủ ở trên giường của y cùng a Thúc, tuy rằng đêm đó chuyện Xích Luyện ngủ trên giường bị Nham Vân nhìn thấy, nhưng đầu của y rất đau, nằm xuống liền mê man, muốn hỏi a Thúc đều không được, sự tình qua mấy ngày sau, y thấy a Thúc cũng không nhắc tới.
Y cũng không dám hỏi, chỉ là thổ lộ tâm tư với a Thúc, hy vọng lần sau đừng phát sinh loại sự tình này nữa, nếu bằng hữu của a Thúc tới, muốn ngủ giường, y liền chỉ có thể ngủ trên mặt đất.
Gần đây đầu của y thường xuyên đau, không ôm a Thúc ngủ, căn bản là ngủ không được, có đôi khi buổi chiều Liễu Phong tới gặp y, khi y tỉnh lại nhìn không thấy a Thúc thì cũng sẽ đau đầu.
Liền nhìn đến………
Một hàng đệ tử của Thanh Phong cốc, từ ngoài thành tiến vào, hơn mười vị đệ tử của Thanh Phong cốc mặc y sam hoa phục (xa xỉ, xa hoa) màu vàng nhạt, trên lưng đeo pháp trượng phân chia dựa theo cấp bậc, y sam trên người các đệ tử cũng là lấy tu vi mà định luận y sam khác nhau, đeo trang sức khác nhau, từ thanh nhã đến hoa mỹ, từ hoa mỹ đến tinh mỹ đến cực điểm, nhóm người này đi vào, cực kỳ bắt mắt………
Đệ tử của Thanh Phong cốc, từ trước đến nay đều có nam, có nữ.
Nam nhân đứng ở bên đường nhường đường, lập tức liền nhìn đến 8 vị đệ tử của Thanh Phong cốc khiêng một cái cỗ kiệu tinh mỹ rất lớn vào thành, 8 người kia bị đại sa liêm (màn mỏng lớn) hờ che……..
Người bên trong kiệu 1 thân áo cà sa màu bạc, ngân phát (tóc màu bạc) mềm mại kia tỉ mỉ buộc thẳng lên, thần thái người nọ bình tĩnh, đôi mắt nhắm chặt, tay làm Phật ấn, ngồi xếp bằng ở trong kiệu.
Sa trướng kia lung la lung lay, nhẹ nhàng bay lên, nam nhân nhất thời sững sờ ở tại chỗ, người bên trong kiệu, giữa ánh mắt kia lộ ra sự sắc bén, nam nhân lập tức liền nhận ra người này chính là chưởng môn của Thanh Phong cốc, Phật Hàng.
Đoàn người này đi qua bên người nam nhân, dừng ở trước cửa nhà đại hộ Lưu phủ tại trấn trên, bốn phía có chút người qua đường vây qua xem náo nhiệt, nam nhân cũng bất giác đi qua.
“Mọi người trong Lưu phủ gần như chết sạch, mấy ngày nay có đạo sĩ tới, chính là quý phủ âm khí quá nặng, bây giờ Thanh Phong cốc đều tới đây, khẳng định có đại sự xảy ra………”.
Nam nhân nhớ rõ, thiên kim của Lưu phủ này, chính là vị tiểu thư từng chuốc xuân dược cho Nham Vân, hắn nghe người khác nghị luận, vài ngày trước hắn không có tới bày quán, vẫn chưa biết trấn trên phát sinh chuyện.
Nếu không phải hôm nay tới đến xem náo nhiệt, vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, đệ tử của Thanh Phong cốc vây quanh bên ngoài một vòng, chặn dân chúng xem náo nhiệt, đệ tử của Thanh Phong cốc giơ tay mở đại môn của Lưu phủ ra……..
Một cỗ thi thối ( mùi xác thối) mãnh liệt đập vào mặt mà tới, thôn dân sợ tới mức bịt mũi lui ra thật xa, liền ngay cả đệ tử của Thanh Phong cốc nhìn quen huyết tinh này cũng đều nhíu mày.
Ánh mắt của nam nhân dừng ở thanh âm của Phật Hàng, hắn bịt mũi nhìn tình huống bên trong, nơi nơi trong viện tử đều là thi thể (xác chết), có rất nhiều máu, bởi vì thời tiết quá nóng, thi thể đều có mùi.
Mà lúc này, nam nhân chậm chạp đi tới phía trước, Phật Hàng mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy nam nhân……….