Yêu Ma Đạo
Chương 311 : Pn3
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
Nam nhân cảm thấy Nham Vân khẳng định sẽ rất hận hắn.
Nham Vân ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân, nhưng nam nhân lại tránh đi tầm mắt của y. Nham Vân “ba” 1 tiếng dùng sức đậy chặt nắp hộp, nam nhân bị khí thế của y bức lui hai bước.
“Ta trở về phòng”. Nam nhân muốn đi, lại bị Nham Vân tóm được cổ tay, hắn kéo cũng kéo không ra, hắn chỉ là bình tĩnh hỏi vặn lại: “Ngươi lôi kéo ta, không cho ta, đây là muốn làm cái gì…….”.
Nham Vân cổ quái nở nụ cười mấy tiếng, thản nhiên tỏ vẻ: “Đây là phòng ngươi, ngươi còn muốn chạy đi đâu chứ?”. Y biết hiện tại nam nhân rất khẩn trương, nhìn thấy y sam nam nhân đều bị xé đứt, y giơ tay kéo y sam nam nhân.
Nam nhân cảm thấy chính mình đã nói năng lộn xộn rồi, đây rõ ràng chính là phòng của hắn. Hơn nữa hắn không muốn nhìn nét mặt giờ phút này của Nham Vân, hắn chỉ cảm thấy tay Nham Vân càng nắm càng chặt cổ tay của hắn.
“Vì sao ngươi phải làm như vậy?”. Nham Vân kéo nam nhân tới bên người.
Bước chân của nam nhân có chút lảo đảo. Cả người hắn đều bị Nham Vân ôm…….
Hơi thở của Nham Vân liền gần trong gang tấc: “Có phải ngươi không muốn Liễu Phong gặp ta hay không, có phải cũng không muốn ta gặp Liễu Phong hay không, có phải ngươi lo lắng ta đi tìm Liễu Phong, ngươi không muốn ta cùng một chỗ với Liễu Phong?”.
Nham Vân một bên hỏi, một bên nắm chặt cổ tay của nam nhân……
“Không phải…….”. Nam nhân lắc đầu.
Nham Vân nhìn nam nhân 1 lát, mới thả chậm thanh âm hỏi nam nhân: “Có phải ngươi sợ ta không cần ngươi hay không?”. Hơi thở phun ra khi y nói chuyện, dần dần đã ươn ướt hai má của nam nhân.
Nam nhân không nói chuyện.
Cũng không nhúc nhích.
Chỉ là im lặng đứng……..
Nham Vân nhìn nam nhân 1 lát, cũng không có lại tiếp tục truy hỏi. Nam nhân cũng không có lên tiếng, liền tùy ý Nham Vân ôm, Nham Vân ôm nam nhân 1 lát, mới chậm rãi buông nam nhân ra, “A Thúc, ta đi đây”.
Nam nhân bình tĩnh nhìn chăm chú vào Nham Vân, ánh mắt của hắn rất không ổn định, “Ân”. Hắn rất nhanh liền cảm giác được Nham Vân buông hắn ra, hắn nhìn đến Nham Vân thực thong dong cầm thư cùng Hỏa Nhận đi.
“Nhưng mà ta muốn xem”. Nham Vân mở cái hộp ra, lấy ra 2 lá thư đưa cho nam nhân, “Ta không khí lực xem, vậy ngươi có khí lực thì đọc giúp ta, ngươi đọc cho ta nghe là được”.
Nham Vân cố ý.
Nham Vân muốn xem nam nhân rốt cuộc có cảm thấy y có cũng được không có cũng được hay không, nhưng mà y không có đạt được kết quả mong muốn, bởi vì nam nhân cuối cùng vẫn là rất bình tĩnh đọc 2 lá thư này.
Liễu Phong viết thư cho Nham Vân ở trong mắt nam nhân thì đó là khá buồn nôn (mắc ói). Nam nhân cũng chỉ có thể kiên trì làm bộ bình tĩnh đọc thư, sau khi đọc xong Nham Vân cũng không có phản ứng gì.
“Ngươi ngủ rồi?”. Nam nhân tiến đến trước mắt, nhìn thấy Nham Vân nhắm mắt, “Ngươi ngủ rồi?’. Hắn thấp giọng gọi vài tiếng, Nham Vân chậm rãi mở mắt ra…….
“Đọc lại”.
Nam nhân mở thư ra……..
Nam nhân ôm Nham Vân, thấp giọng đọc thư: “Lần trước chúng ta còn chưa nói rõ ràng, ngươi nói chúng ta không thích hợp, nhưng mà ngươi từng đối ta tốt như vậy. Lúc trước ta không hiểu, bây giờ đã hiểu rồi. Nếu ngươi bằng lòng trở về Thanh Sơn, ta sẽ đối đãi thật tốt với ngươi, ngươi nghĩ muốn cái gì đều cho ngươi. Liễu Tích Vân có thể làm, ta cũng có thể…….”.
Sau khi nam nhân đọc xong, liền để thư ở bên cạnh……..
Liễu Phòng đưa ra điều kiện thật dụ nhân……..
Liễu Phong thanh cao như vậy, hiện tại cũng nghĩ thông rồi………
Liễu Phong vì Nham Vân mà bỏ xuống chấp niệm này.
Nham Vân tựa hồ đã đau tới ngất đi rồi. Nam nhân trầm mặc ôm Nham Vân, cũng không dám buông tay, nam nhân bình tĩnh thấp giọng nói: “Liễu Phong nói y cũng có thể, y nói y có thể……..”.
Nham Vân nhắm mắt, cũng không biết có đang nghe hay không, hơi thở của nam nhân liền phun vào trên mặt của Nham Vân, mang theo một chút ướt át ôn nhu………
Hoa sen trong hồ nước, tối nay nở phá lệ diễm lệ.